Chuyện Kể: Chợ Hoa
1 tháng 10.
Ngày 1 tháng 10. Chợ Hoa
Trong những thập niên vừa qua, đã có rất nhiều hội chợ hoa được tổ chức khắp nơi. Nhưng vĩ đại nhất có lẽ là hội chợ hoa Osaka, Nhật Bản, khai mạc dạo đầu tháng Tư và kết thúc ngày cuối tháng Chín năm 1990 vừa qua.
Hội chợ hoa này được tổ chức tại thị xã Tsurumi, một vùng đất đang phát triển theo kế hoạch xây dựng cho thế kỷ 21. Trên một khoảng đất rộng 140 mẫu tây, 3 triệu loại hoa và thảo mộc khác nhau trên khắp thế giới đã tề tựu về để khoe sắc tranh hương chào đón du khách.
Vừa bước vào trung tâm hội chợ, một bức tường lớn đan bằng đủ loại hoa, màu sắc rực rỡ đập ngay vào mắt du khách. Khuôn viên phía tây dành cho các loại hoa cần chăm sóc trong nhà kiếng, cùng với các loại hoa điện tử nhân tạo. Khách thưởng ngoạn sẽ được xem những loại hoa lớn nhất thế giới từ Nam Dương đưa sang. Du khách cũng có thể say mê với những loại hoa nhân tạo mà hình dạng và màu sắc biến đổi không ngừng, tạo nên hình ảnh của thế giới thần tiên.
Vắng người hơn, ở phía đông, là khuôn viên dành cho các loại hoa: tất cả các loại hoa đều được trồng giữa núi rừng thiên nhiên hùng vĩ.
Giữa hai khuôn viên là một con sông nhỏ, dưới lòng sông có thiết kế những vòi phun nước. Nước lên mạnh yếu tuỳ theo điệu nhạc phát ra từ giàn âm thanh nổi tuyệt hảo ở hai bờ sông. Cứ nửa tiếng đồng hồ, có một câu chuyện thần thoại được dòng sông kẻ lại bằng hệ thống phun nước, hoà với tiếng nhạc và ánh đèn màu về đêm, tạo nên một khung cảnh rất nên thơ và thanh bình.
Hoàng đế Nã Phá Luân của nước Pháp đã có lần phát biểu như sau: “Nơi nào hoa tàn, nơi đó con người không thể sống…”. Ai trong chúng ta cũng yêu hoa, ai trong chúng ta cũng thích sống với sự hiện diện của họ. Vui, chúng ta thích ngắm hoa, buồn, chúng ta cũng thích nhìn hoa. Hoa dường như gần gũi và thông cảm với con người… Nhìn hoa sen,chúng ta tưởng tượng ra cảnh gió mát trên bờ hồ. Ngắm hoa hồng, chúng ta như thấy dậy lên những tình cảm thanh cao. Ngắm hoa huệ giữa đồng, chúng ta chợt nghĩ đến cảnh đời sớm nở tối tàn…
Tháng 10 cũng là tháng chúng ta tôn kính Đức Mẹ là Mẹ chúng ta. Một người mẹ ngày đêm luôn dõi nhìn đến từng người chúng ta. Mẹ cũng đau khổ nhiều khi con cái của Mẹ ngày càng sống sa sút về niềm tin vào Chúa. Chúng ta không chỉ dâng lên mẹ những đóa hoa thắm tươi, những giờ kinh mân côi, mà mỗi chúng ta cần phải rà soát lại đời sống của mình, niềm tin và tình yêu dành cho Chúa Giê-su con Mẹ như thế nào?. Để bên Mẹ chúng ta luôn được chúc phúc.
Ngoài ra, những giờ kinh, tiếng hát chúng ta dâng lên không chỉ là đền tạ lỗi lầm mà còn là dâng tấm lòng yêu mến kính tin lên Mẹ.
Xương Rồng