Chuyện kể: Hòn Vọng Phu
22 tháng 10.
Giữa Nha Trang và Tuy Hoà, khoảng xa lộ 21 và sông Hinh, gần quận Khánh Dương có một ngọn núi tên là Vọng Phu, có nghĩa là trông đợi chồng.
Theo tục truyền trong dân gian thì thuở xưa có một gia đình sống hạnh phúc ở gần chân núi. Khi giặc giã nổi lên ở biên thuỳ,người chồng theo lệnh vua, tòng quân ra ngoài biên ải để chống quân thù, để lại người vợ trẻ và một đứa con đang còn bú mớm. Người vợ trẻ ở nhà chờ chồng, mỗi ngày bế con trèo lên ngọn núi ngóng về phía biên cương xem có dáng chồng trở về hay không. Thời gian trôi qua nhưng đoàn quân chưa thấy về, người vợ và đứa con chờ đợi mãi hoá thành đá. Người đời biết chuyện nên gọi đó là hòn Vọng Phu.
Có lẽ đây chỉ là một ngọn núi được cấu tạo bởi nhiều loại đá khác nhau. Theo thời gian, mưa gió soi mòn loại đá mền, để lại hình dạng mường tượng như một người bồng con ngồi trông ra phía biển. Người dân ta đa sầu đa cảm, lại thêm cảnh nước nhà luôn loạn ly, đã mượn hình dạng của núi để diễn tả tâm sự trông đợi chồng của người thiếu phụ Việt Nam.
Điều làm cho xao xuyến cảm động ở đây là lòng chung thuỷ của một thiếu phụ, dù đói no, đau yếu hay mạnh khoẻ, vẫn trước sau một lòng thương yêu chồng, xem chồng như là lẽ sống của cuộc đời.
Rung động trước dạ trung kiên của người thiếu phụ Việt Nam qua hình ảnh hòn Vọng Phu, chúng ta không khỏi không cảm động trước tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta. Dù núi dời, dù đồi chuyển, dù con người có bội bạc phôi pha, Thiên Chúa vẫn luôn chung thuỷ trong tình yêu của Người. Càng thấm thía tình thương của Chúa, chúng ta càng cảm thấy Người là lẽ sống và là tất cả của cuộc sống.
Chẳng bao giờ tôi có thể định nghĩa được tình yêu khi tôi chưa cảm thấu được tình yêu của Thiên Chúa. Chỉ khi nào tôi thật sự yêu như Chúa yêu, có lẽ lúc đó tôi mới định nghĩa được tình yêu cho cuộc đời của tôi. Lúc nào tôi yêu tôi cũng đòi hỏi người khác phải chăm lo chiều chuộng tôi, phải sống thật với tôi, phải biết ơn tôi, phải cung phụng tôi…, nếu không tôi cảm thấy thất vọng, thấy sự giả dối, vô ơn và tôi bỏ họ và đi tìm tình yêu mới…
Lạy Chúa, con người của con xấu như thế đó, nhưng luôn nghĩ rằng mình là người tốt nhất, đạo đức nhất, tâm lý nhất và giỏi giang nhất… trước mặt Chúa con chẳng là gì. Tình yêu của con cũng giống như mọi người khác, dễ dàng yêu, dễ dàng phản bội, và không nghĩ đến việc thông cảm và tha thứ. Xin Chúa hãy dạy con biết Yêu, và Yêu như Chúa Yêu.
Xương Rồng