Câu chuyện: Người Tín Hữu Cuối Cùng
28 tháng 05.
Tiểu thuyết gia Graham Greene thuật câu chuyện ông dự định viết như sau:
Đây là một chuyện giả tưởng sẽ xảy ra trong tương lai rất xa, khi toàn thế giới chỉ còn được thống trị do một đảng duy nhất. Cảnh đầu tiên của câu chuyện diễn tả trong một khách sạn nhỏ vào lúc màn đêm đã bao trùm vạn vật. Một người khách già nua, mệt nhọc, xốc xếch trong chiếc áo đi mưa đã phai màu, mang một chiếc xách tay tiến vào khách sạn, xin thuê một phòng. Ông ta viết tên họ, nghề nghiệp và địa chỉ vào bản lý lịch và chệnh choạng đi lên phòng. Người quản gia nhìn vào bản lý lịch và buột miệng hỏi anh thư ký:
– Anh có biết ai đấy không?
– Làm sao tôi biết được, anh thư ký trả lời.
– Đức Giáo Hoàng đấy! người quản gia quả quyết để anh thư ký tròn xoe đôi mắt hỏi vặn lại: Đức Giáo Hoàng? Đức Giáo Hoàng là gì? Đạo Công Giáo lúc ấy đã bị tiêu diệt hoàn toàn, chỉ còn Đức giáo Hoàng là người duy nhất được sống sót. Mạng ngài còn được dung tha vì hai lý do: thứ nhất, để minh chứng cho chính ngài và cho mọi người là Giáo Hội đã chết. Và thứ hai, để theo dõi xem có tín hữu nào còn lần mò đến để tiếp xúc với ngài không.
Khi đã biết chắc một trăm phần trăm là duy chỉ có ngài là người độc nhất còn mang đức tin Công Giáo, nhà độc tài cho đưa ngài đến và tự tay lảy cò súng, kết liễu cuộc đời người tín hữu cuối cùng. Nhưng trong giây phút giữa lúc bóp cò và Đức Thánh Cha chết, một ý tưởng yếu ớt loé ra trong đầu óc nhà độc tài: Có thể điều mà ông này tin lại có thật, thì sao? Nếu không, sao ông dám đón nhận cái chết về đức tin của ông?
Xuyên qua đời sống chứng nhân của các tín hữu, có thể những người xem thấy đời sống chứng tá của họ tự hỏi: Tại sao họ lại sống như thế? Tại sao họ không chạy theo trào lưu, sống như những kẻ khác, đời bây giờ ai lại không mánh mum lừa đảo, chợ đen chợ đỏ vv…? Lý tưởng nào hay ai đã ghi ảnh hưởng trên họ? Tại sao họ lại sống ở giữa chúng ta? Như thế đời sống chứng nhân đã là một sự tuyên xưng thầm lặng của tín hữu, nhưng nó rất mãnh liệt và hữu hiệu. Đó là những lời phát biểu của Đức cố Giáo Hoàng Phaolô VI trong lời giáo huấn của ngài mang tựa đề “Truyền giáo trong xã hội tân tiến”, Chúa Giêsu đã khẳng định: “Các con là muối đất”, “Các con là ánh sáng thế gian”. Ngài gọi những tín hữu như thế với lòng xác tín là họ có gì xứng đáng để phơi bày và chia sẻ cho anh chị em đang sống bên cạnh.
Ở thời nào cũng có những con người sống thầm lặng, làm việc thầm lặng nhưng luôn chứng minh niềm tin của mình vào một Thiên Chúa có thật, Đấng sống theo sự thật, không gian dối. Có những con người dám hy sinh cả tính mạng của mình để làm chứng cho Đức Ki-tô. Nguyện xin Chúa Thánh Thần giúp chúng con luôn sống chính trực, công bình, bác ái, cho dù chúng con có bị thiệt thòi, bị loại trừ. Và xin cho chúng con dám làm chứng cho Chúa qua cung cách sống hằng ngày của chúng con.
Xương Rồng