Suy niệmTin tức

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXII, Năm Lẻ

Tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.

Tin Mừng – Lc 4,38-44

Khi ấy, Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Bấy giờ, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà. Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất : tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.

Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng : “Ông là Con Thiên Chúa !” Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.

Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. Nhưng Người nói với họ : “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.

Suy niệm

Qua đoạn Tin Mừng ta thấy lịch trình làm việc của Chúa Giê-su. Một ngày làm việc của Ngài thật dài và đầy áp lực: thức dậy từ sáng sớm, đến lúc mặt trời lặn mà vẫn còn rất nhiều người đau ốm đến xin chữa, và để chữa “từng bệnh nhân” thì hẳn là phải rất khuya mới xong.

Một câu hỏi hơi ngộ nghĩnh lóe lên trong đầu tôi: “Sao trễ rồi mà Chúa không làm luôn một lần cho tất cả nhỉ?” Bệnh nhân thì mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, lại thêm những người bị quỷ ám … hẳn là việc “đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa lành họ” sẽ chẳng dễ dàng và nhanh chóng gì; và sau một ngày rong ruổi rao giảng chắc chắn Chúa cũng mệt lắm rồi.

Chẳng phải là Chúa chữa người đầy tớ của viên sĩ quan ngoại giáo mà không cần đến nhà ông sao, chẳng phải người đàn bà bị băng huyết chỉ cần đụng vào áo Chúa là khỏi bệnh sao?

Vậy mà: “Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ; gặp mẹ vợ ông Phê- rô, người môn đệ của mình, nếu Chúa “chữa nhanh” như chữa người đầy tớ và người đàn bà kia có phải sẽ thể hiện rõ hơn quyền năng của một người thầy cho thân nhân của trò mình thấy mà nể phục, mà yên tâm khi để ông Phê-rô theo Chúa không? Nhưng không, Chúa “cúi xuống gần bà”.

“Đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ”, “cúi xuống gần bà”, với phong cách này, trong khung cảnh bài Tin Mừng này chắc chắn là Chúa không chỉ muốn chữa bệnh thể lý, mà lớn hơn Chúa muốn tỏ tình yêu thương, sự quan tâm, chia sẻ với những nỗi đau khổ của các bệnh nhân.

Quả vậy, với con tim rực lửa yêu thương, Ngài muốn được đến gần, được chạm đến để chữa lành để sẻ chia những nỗi khổ đau của chúng ta.

Tạ ơn Chúa muôn đời.

“Lạy Chúa, con tin cậy vào tình thương Chúa mãi mãi đến muôn đời” (Tv 51,10). Xin Chúa hãy chạm đến và chữa lành những bệnh hoạn tật nguyền trong con.  Tuy nhiên, mỗi khi ai đó chạm vào những vết thương, những nỗi đau của con là con sợ hãi vì nó sẽ lại đau hơn, nên nhiều khi con trốn tránh, con không dám nhìn thẳng vào vết thương của mình. Xin Chúa thêm đức tin và sự can đảm cho con, để con dám buông mình trong tình thương Chúa. Amen.

Nt. Fiat SLE

 

 

Bài viết liên quan

Back to top button