Không Nhà Không cửa
20 tháng 12.
Hiện nay trên thế giới có khoảng một trăm triệu người không có nhà để ở. Riêng tại Châu Mỹ Latinh, có khoảng 20 triệu trẻ em đang ngủ đầu đường xó chợ. Nhìn chung, có một tỷ người trên thế giới không có được một nơi ở tươm tất.
Trên đây là kết quả của một cuộc điều tra dựa trên những con số do các Hội đồng Giám mục và các Giáo Hội Công Giáo địa phương cung cấp. Cuộc điều tra này do Uỷ ban công lý và hoà bình của toà thánh thực hiện và ấn hành thành một tập tài liệu vào dịp cuối năm quốc tế những người không nhà không cửa do Liên Hiệp Quốc khởi xướng năm 1998 vừa qua.
Theo tập tài liệu này thì vấn đề nhà ở chắc chắn là một trong những vấn đề trầm trọng nhất của thế giới ngày nay. Tài liệu cho thấy những kẻ không nhà là những người nghèo nhất trong số những người nghèo và tố cáo những người chủ nhà chỉ vì tính toán thủ lợi mà thà bỏ trống những căn nhà hơn là hạ giá để nâng đỡ những kẻ không nhà.
Chúa Giêsu đã chào đời như một con người không nhà không cửa.
Ngài đến là để cho con người được sống và sống một cách sung mãn. Tiếng kêu khóc chào đời của Ngài giữa khung cảnh cùng cực của hang lừa máng cỏ, là tiếng kêu than của hàng triệu triệu trẻ em đang bị tước đoạt quyền sống, đang bị từ chối những điều kiện cơ bản nhất để được sống như con người.
Máng cỏ mà chúng ta đang chuẩn bị ở nhà thờ hay trong gia đình phải là một nhắc nhở cho chúng ta về sự hiện diện và tiếng van xin của không biết bao nhiêu người không nhà, không cửa xung quanh chúng ta. Hơn ai hết, người Việt Nam chúng ta đang nhìn thấy tận mắt thế nào là cảnh lang thang đầu đường xó chợ.
Chúng ta chuẩn bị một chỗ trú ngụ cho Hài Nhi Giêsu, chúng ta có nghĩ đến những người cùng khổ xung quanh chúng ta không?
Chúng ta có biết rằng khi chúng ta nhắm mắt làm ngơ trước đau khổ của người anh em chúng ta là chính lúc chúng ta cũng khước từ Chúa Giêsu không?
Chúng ta có biết rằng ngày Giáng Sinh của Chúa Giêsu cũng là ngày Giáng Sinh của những con người cùng khổ nhất không?
Chắc chắn Chúa Giêsu sẽ không bao giờ đến trong máng cỏ hào nhoáng của chúng ta, nếu chúng ta xua đuổi những người anh em khốn khổ xung quanh chúng ta.
Bạn và tôi hãy dành một chỗ trong lòng mình cho Chúa qua hình ảnh những người anh chị em nghèo đói, vô gia cư… được thể hiện qua sự giúp đỡ, thăm hỏi, cầu nguyện. Có lẽ, điều Chúa muốn nơi chúng ta không phải là học cao hiểu rộng, cũng không phải là suốt ngày đọc kinh gõ mõ, hoặc chạy đi khắp nơi để kêu gọi sự đóng góp xây dựng… Nhưng là xoa dịu và băng bó những vết thương tinh thần và thể xác, đồng cảm và nâng đỡ cho anh chị em mình. Xin Chúa giúp chúng con luôn biết thực thi điều Chúa muốn nơi chúng con.
Xương Rồng