Cầu nguyện

PHỤC SINH

8 tháng 03.
Một linh mục Brazil thuật lại một kinh nghiệm phục sinh của mình như sau: “Mỗi ngày, khi đi ngang qua một con đường ở Rio de Janeiro, tôi đều thấy một người đàn ông còn trẻ ngồi dựa lưng vào tường, chìa tay xin ăn. Ông ta không đi được vì đôi chân bị tật. Vì qua lại quá thường nên sự hiện hiện và số phận đau thương của người ăn xin què quặt không làm tôi bận tâm suy nghĩ: thế nào là không đi được”.
Nhưng một ngày kia, số phận của ông ta bỗng đánh động tâm hồn tôi mãnh liệt. Nhất là khi dừng lại đằng xa quan sát tôi thấy có bao nhiêu người đi ngang qua mà hình như không trông thấy ông. Tôi quyết định đến nói chuyện và hỏi ông: “Ông có thể đứng dậy được không? Ông có muốn đi không?”. Ông ta đưa cặp mắt mệt mỏi nhìn tôi dò xét và khi đọc được sự thành thật trên gương mặt của tôi, ông ta nói: “tôi luôn luôn hy vọng là một ngày nào đó cuộc đời tôi sẽ đổi mới. Dĩ nhiên tôi muốn đi được nhưng chi phí mua sắm các dụng cụ quá đắt làm sao tôi với tới. Vì thế không còn cách nào hơn là đành quên giấc mơ có thể đi được”.
Nghe xong tâm sự của ông, tôi xiết chặt tay ông giã từ và hứa: “Một ngày gần đây, giấc mơ của ông sẽ thành sự thật”.
Trong bài giảng thánh lễ Chúa nhật sau đó, tôi thuật về số phận của ông ăn mày và đề nghị cộng đoàn hãy làm cái gì để giúp ông ta. Một cuộc lạc quyên được tổ chức và tôi vui mừng khi thấy số tiền quyên góp được vượt quá chi phí của cặp nạn và đôi chân nhân tạo. Người hành khất càng hân hoan hơn khi tôi báo tin mừng: ông được chuyên chở ngay đến một bệnh việc đặc biệt và trong những tuần lễ kế tiếp, ông cố gắng tập đi đứng một mình.
Lễ phục sinh đến. Tôi đi mời ông dự lễ và dành cho ông một chỗ đặc biệt gần bàn thờ. Trong bài giảng hôm ấy tôi lại đề cập về ông đại ý như sau: “Chúa Giêsu đã phục sinh để sống một cuộc sống mới. Ngài sãn sàng ban cho chúng ta thông phần vào khả năng trao tặng nhau những cuộc sống mới. Nhờ lòng hảo tâm của anh chị em, ông bạn của chúng ta đã được ban cho một cuộc sống mới”. Nói đến đây, tôi mời ông đứng dậy để giới thiệu ông với cộng đoàn mà kể từ này ông đã trở nên một phần tử. Ông đứng dậy và chống nạng đi lại trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy bầu khí nhà thờ lúc ấy tràn sức sống”.
Tin Mừng thuật lại như sau: Sau mẻ lưới đầy cá, Chúa Giêsu mời các môn đệ dùng điểm tâm với ngài và Ngài đã cầm lấy bánh và cá trao cho các ông ăn. Phần các môn đệ, tuy không dám hỏi, nhưng họ biết rõ đó là Ngài. Đây là phương thế Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện giữa những kẻ tin vào Ngài trải qua mọi thời đại: tự nhiên như trong một bữa ăn thân mật, nhưng muốn cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài, chúng ta phải noi gương Ngài chia sẻ cho nhau tất cả những gì mình có.
Tạ ơn Chúa, vì lúc nào Chúa cũng thấy và cảm thấu sự ngay lành của những người tin, yêu kêu cầu Chúa. Chúa luôn ban đúng thời đúng lúc và không để người tin tưởng cậy trông vào Chúa phải thất vọng bao giờ. Xin tạ ơn Chúa đến muốn đời.

Xương Rồng

Bài viết liên quan

Có thể bạn quan tâm
Close
Back to top button