Tin tứcGiáo Hội hoàn vũ

Đức Phanxicô, từ nhiệm, sức khỏe, các chuyến tông du và các chuyện khác

by phanxicovn

Đức Phanxicô và một lãnh đạo người bản địa tại Canada

vaticannews.va, 2022-07-30

Từ ngày chúa nhật 24 đến ngày thứ bảy 30 tháng 7, Đức Phanxicô có chuyến đi hành hương sám hối ở Canada, để xin lỗi các dân tộc bản địa tại vùng đất của họ về các việc làm không đúng của một số thành viên Giáo hội ở các thế kỷ qua. Trước hết ngài đến thành phố Edmonton phía tây Canada, sau đó là Québec, thành phố phía đông Canada và cuối cùng là Iqaluit, thành phố cực bắc Canada. Trên chuyến bay từ Iqaluit về Rôma, ngài có buổi họp báo, ngài nói đến vấn đề chủ nghĩa thực dân cũ và mới.

Trên chuyến bay từ Iqaluit về Rôma, Đức Phanxicô trả lời phỏng vấn, ngài nói đến nhiều vấn đề khác nhau trong Giáo hội, về bản thân ngài. Sau đây là các vấn đề từ nhiệm, sức khỏe, các chuyến tông du tiếp theo của ngài.

Về việc từ nhiệm và người kế vị Đức Phanxicô

Eva Fernandez (Cadena Cope): Một công nghị sẽ được tổ chức vào cuối tháng tám. Gần đây, nhiều người hỏi cha đã nghĩ đến việc từ nhiệm chưa. Xin cha đừng lo, chúng tôi sẽ không hỏi cha lần này, nhưng chúng tôi rất tò mò: cha có bao giờ nghĩ về những đặc điểm mà cha muốn người kế nhiệm cha có không?

Đức Phanxicô: Bà biết rồi, đó là công việc của Chúa Thánh Thần. Tôi không bao giờ dám nghĩ về điều này. Chúa Thánh Thần biết cách làm hơn tôi, hơn tất cả chúng ta. Vì Ngài truyền cảm hứng cho những quyết định của giáo hoàng, Ngài luôn truyền cảm hứng. Vì Ngài sống trong Giáo hội, chúng ta không thể quan niệm một Giáo hội không có Chúa Thánh Thần, Ngài là người tạo ra sự khác biệt, Ngài cũng tạo náo động, chúng ta nghĩ đến buổi sáng ngày Hiện xuống – và rồi Ngài mang đến hòa hợp. Điều quan trọng là nói về “hòa hợp” hơn là “thống nhất”. Thống nhất có, nhưng hòa hợp không phải là điều cố định. Thần Khí ban hòa hợp dần dần và tiến lên phía trước. Tôi thích những gì Thánh Basil nói về Chúa Thánh Thần: Ipse armonia est, Ngài là sự hòa hợp. Ngài là hòa hợp vì trước hết Ngài gây náo động với sự khác biệt của những đặc sủng. Vì thế chúng ta để công việc này cho Chúa Thánh Thần.

Về việc từ nhiệm của tôi, tôi muốn cám ơn bài báo tuyệt vời mà một trong các bạn đã viết, đưa vào đó tất cả các dấu hiệu có thể dẫn đến từ nhiệm và tất cả những gì xuất hiện. Đó là công việc tốt của một nhà báo, đưa ra ý kiến của mình, trong thời gian chờ đợi sẽ nhìn thấy tất cả các dấu hiệu, không chỉ qua các tuyên bố, nhưng ngôn ngữ ngầm này cũng đưa ra các tín hiệu. Biết cách đọc các tín hiệu hoặc ít nhất là nỗ lực để diễn giải chúng, có thể là tín hiệu này hay cách khác, là công việc tuyệt vời mà tôi cám ơn các bạn rất nhiều.

Phoebe Nathanson (ABC News): Xin lỗi cha, tôi biết cha nhận nhiều câu hỏi như thế này, nhưng tôi muốn hỏi lúc này, với những khó khăn về sức khoẻ và tất cả những gì kèm theo, cha có nghĩ đã đến lúc nghỉ hưu chưa? Cha có bất kỳ vấn đề nào làm cha suy nghĩ về việc này không? Có thời điểm khó khăn nào làm cha nghĩ đến nó không?

Đức Phanxicô: Cánh cửa mở, đó là một lựa chọn bình thường, nhưng cho đến bây giờ, tôi chưa gõ cánh cửa đó, tôi không nói rằng tôi sẽ không gõ, nhưng tôi không muốn nghĩ đến khả năng này. Nhưng điều đó không có nghĩa là ngày mốt tôi sẽ không bắt đầu suy nghĩ, phải không? Nhưng ngay bây giờ, thành thật mà nói, không. Chuyến đi này cũng có một chút thử thách… đúng là tôi không thể có những chuyến đi trong tình trạng này, có lẽ tôi phải thay đổi lối sống của tôi một chút, giảm bớt, đi các chuyến đi tôi còn mắc nợ, tôi phải sắp xếp lại… Nhưng Chúa sẽ nói. Cánh cửa mở, đó là sự thật.

Về diệt chủng

Brittany Hobson (Báo Canada): Cha thường nói chúng ta phải nói rõ ràng, trung thực, trực tiếp Ủy ban Sự thật và Học về diệtøa giải của Canada đã mô tả hệ thống trường học dân cư là tội ác diệt chủng văn hóa, và cách diễn tả này đã được sửa chữa để chỉ đơn giản nói là tội diệt chủng. Những người đã nghe những lời xin lỗi của cha trong những ngày gần đây đã tiếc vì cha không dùng chữ diệt chủng. Cha có dùng chữ này và thừa nhận rằng các thành viên của Giáo hội đã tham gia vào cuộc diệt chủng không?

Đức Phanxicô: Đó là sự thật, tôi không sử dụng từ này vì nó không đến trong đầu tôi lúc đó, nhưng tôi đã mô tả cuộc diệt chủng và xin được tha thứ. Chẳng hạn bắt con cái xa gia đình, thay đổi văn hóa, thay đổi tư duy, thay đổi truyền thống, thay đổi chủng tộc, thay đổi cả một văn hóa. Có, có một từ kỹ thuật – diệt chủng – nhưng nó không đến trong đầu tôi lúc đó. Đúng, đó là tội ác diệt chủng.

Về sức khỏe, về các chuyến tông du sắp tới

Valentina Alazraki (Televisa): Chuyến đi này là thử nghiệm sức khỏe của cha, cho những gì cha đã nói sáng nay “những giới hạn về thể chất”. Chúng tôi muốn biết, sau tuần này, cha sẽ có chuyến đi nào? Cha có muốn tiếp tục đi như thế này không? Sẽ có những chuyến đi cha không thể thực hiện vì những hạn chế này, hoặc sau một tuần cha nghĩ nếu mổ đầu gối có thể cho phép cha đi như trước đây không?

Đức Phanxicô: Tôi không biết nữa… Tôi không nghĩ tôi theo kịp tốc độ như trước. Ở tuổi tôi, với những giới hạn này, tôi nghĩ tôi phải tiết kiệm sức khỏe để có thể phục vụ Giáo hội, hoặc ngược lại, tôi nghĩ đến khả năng thu mình qua một bên. Thành thật mà nói thì đây không phải là một thảm họa, chúng ta có thể thay đổi giáo hoàng, đó không phải là một vấn đề. Nhưng tôi nghĩ tôi phải giảm hoạt động một chút. Trong trường hợp của tôi, tôi sẽ không mổ đầu gối. Toàn bộ vấn đề là gây mê: Cách đây 10 tháng, tôi đã trải qua hơn sáu giờ gây mê, bây giờ vẫn còn di chứng. Chúng ta không thể làm bất cứ gì với thuốc gây mê. Đó là lý do vì sao tôi nghĩ tốt hơn là không mổ. Nhưng tôi sẽ cố gắng tiếp tục đi và gần gũi với mọi người, vì tôi tin rằng gần gũi là một cách phục vụ. Nhưng tôi không thể nói nhiều hơn. Hãy hy vọng… Không còn chuyến đi Mexico như dự trù phải không?

Valentina Alazraki: Không, không, còn Kazakhstan? Nhưng nếu cha đi Kazakhstan thì cha cũng đi Ukraine phải không?

Đức Phanxicô: Tôi nói tôi muốn đi Ukraine. Chúng tôi sẽ xem tình hình khi về nhà. Còn Kazakhstan thì tôi muốn đến đó: đó là một đại hội các tôn giáo, chuyến đi sẽ yên tĩnh và không có nhiều di chuyển. Nhưng cho đến lúc này, mọi chuyện vẫn còn tại chỗ. Ngoài ra, tôi còn phải đi Nam Sudan trước Congo, vì đó là chuyến đi với tổng giám mục Canterbury và Giám mục Giáo hội Scotland, cả ba chúng tôi cùng đi, giống như cuộc tĩnh tâm cả ba chúng tôi cùng làm cách đây hai năm. Năm sau sẽ là Congo vì bây giờ là mùa mưa. Chúng ta sẽ xem. Tôi có thiện chí, nhưng bây giờ cái đầu gối của tôi bị đau.

Marta An Nguyễn dịch

Bài viết liên quan

Back to top button