ThơVăn hóa - Nghệ thuật
Người Thầm lặng Thinh lặng mênh mông
Như chưa thành vũ trụ,
Không không và không không,
Chỉ một mình Thiên Chúa.
Đây một mình Thánh Thể
Vạn vật thành hư vô,
Chúa Giê-su không nói,
Ngọn đèn châu hoa mờ.
Linh hồn tôi không nói,
Trong im lặng tôn thờ
Những bông hoa ngước nhìn,
Lên thánh nhan dịu hiền.
Muôn Thiên Thần quỳ gối,
Bên hàng ghế im im.
Khối im lặng vô biên,
Như bầu trời bình yên,
Xâm chiếm phần trọn vẹn,
Của linh hồn mền tin.
Tôi xin cung kính nghe huyền diệu,
Lời Chúa nhủ ban rất lặng yên,
Như vắng tiếng cung đàn dìu dịu,
Như nguồn đầy sức sống triền miên.
Tôi sẽ đem đi rãi khắp nơi,
Binh an thinh lặng của Vua Trời,
Vào cõi dương gian đẩy thác loạn,
Bình an thanh thoát Đấng đời đời.
Cha cố Giuse Maria