Suy niệmSuy niệm

Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai tuần XII TN Năm C


Tin mừng  Mt 7,1-5

 “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán,  vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em. Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại nói với người anh em: “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn”, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh?  Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.

Suy Niệm

“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán,  vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.”

Xénophon, là nhà hiền triết Hy lạp sống vào giữa thế kỷ thứ 5 TCN đã nói như sau: “Thượng Đế đặt trên vai con người hai cái bị: một cái đằng trước, một cái đằng sau. Cái bị đằng sau chứa đựng tất cả những cái xấu của chính con người mình, còn cái bị đằng trước thì đầy rẫy những cái xấu của người khác. Do đó, con người khó mà thấy được những thiếu sót của mình, nhưng lại dễ dàng nhìn thấy những khuyết điểm của người”.

Với bản tính tự nhiên của con người là muốn hơn người khác, muốn được mọi người chú ý đến mình, cho nên khi thấy ai hơn mình, thì tìm đủ mọi cách để vạch trần những khuyết điểm những lỗi lầm của họ. Bản tính tự nhiên đó cũng tồn tại trong mỗi con người của chúng ta. Ta vẫn nhìn mọi người sống chung quanh bằng một cái nhìn dò xét đầy nghi ngờ, một cái nhìn đầy thành kiến và ganh ghét. Chúng ta đã đeo một cái bị gồm những tật xấu của mình ở đàng sau lưng, nên không thể thấy được những lỗi lầm to lớn của mình, nhưng lại dễ dàng trông thấy những khuyết điểm nhỏ bé của người khác. Chúng ta luôn dễ dãi với chính mình nhưng lại khắt khe với người.

Trang Tin mừng hôm nay, Chúa cũng đã cảnh báo chúng ta:“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa kết án”. Chúng ta xét đoán người khác thì chưa chắc đúng. Nhưng Thiên Chúa xét đoán và kết tội của ta thì không thể sai lầm. Mình xét đoán người khác, thì cũng bị người khác xét đoán, đó là lẽ tự nhiên. Chúa sẽ xét đoán chúng ta tùy theo cách chúng ta xét đoán người khác. Chúng ta lấy đấu nào mà đong cho người, thì Thiên Chúa cũng lấy đấu đó mà đong lại cho ta. Không phải Thiên Chúa là một vị thần cứng cỏi và không biết thương xót, nhưng sỏe dĩ Ngài làm như vậy để dạy chúng ta một bài học đó là: chúng ta đều là con người được tạo nên bởi thân phận giòn mỏng và đầy khiếm khuyết.

Theo khuynh hướng tự nhiên của con người là dễ dàng kết án người khác, vì thế ta nên tránh việc phê phán và nghĩ xấu cho người khác là vì đoán xét của ta thường sai lạc, ít khi ta phê phán người khác một cách khách quan, mà thường phê phán theo cảm tính và suy nghĩ chủ quan của ta. Đôi lúc trong cuộc sống, có lẽ nhiều người trong chúng ta không ít thì nhiều cũng thường xét đoán hay sửa lỗi cho người khác một cách vội vã. Trang bài Tin mừng đã gợi lên cho mỗi người chúng ta dù sống trong hoàn cảnh nào cũng không được xét đoán thiếu bao dung, thiếu công bằng,  nhưng hãy nhìn lại chính bản thân mình cũng có lầm lỗi nhiểu hơn người khác. Lời Chúa luôn mời gọi mỗi ngày, hãy thay đổi cách nhìn và cách sống của bản thân, nhìn ra con người thật của mình, con người bản thân bất toàn tội lỗi được Chúa thứ tha, lúc đó ta mới dễ dàng cảm thông với lỗi lầm của người khác.

Lạy Chúa. xin ban cho chúng con biết tỉnh táo khi nhận định về người khác, biết gạt bỏ mọi suy nghĩ chỉ trích, xét đoán, biết loại trừ những lời nói thiếu bác ái, để cuộc sống của chúng con được an vui, và nhất là để Chúa không xét đoán, kết án chúng con trong cuộc sống. Lạy Chúa xin cho con được ơn biến đổi.

 Maria Nốt Nhạc

Bài viết liên quan

Back to top button