Lời Chúa: Mt 23, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là “Thầy”, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là “cha”, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là “người chỉ đạo”: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
Suy niệm
Con người chúng ta khi làm việc thường chú tâm làm việc này, thì lại quên sót việc khác. Quá chú trọng bản thân ta, ta lại bỏ quên những điều hệ trọng khác. Bỏ quên cả những người sống chung quanh.
Trang Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su quở trách các Luật sĩ và các người biệt phái về hai việc: Họ quá chú trọng đến hình thức bề ngoài là nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo, vì thế họ đã bỏ quên cái cốt lõi của lề luật là đức công bình và lòng nhân từ. Họ không lo việc thanh tẩy tâm hồn. Họ chỉ giữ sách luật mà không giữ luật, họ viết luật nhưng lại lấy luật làm bàn đạp để giẫm lên người khác.
Ngày nay, chúng ta cũng giống như thế, chúng ta có đạo, giữ đạo nhưng không sống đạo, không thực thi Lời Chúa dạy. Vẫn còn chất nặng lên vai người thấp cổ bé miệng những gánh nặng của việc làm, chúng ta vẫn còn lên án người khác khi họ không đáp ứng những gì ta mong muốn. Và như thế, cuộc sống của chúng ta cứ mãi đóng kịch, đóng vai một người đạo đức, lâu lâu ta đổi vai đóng thành một người giữ luật chặt chẽ, được một thời gian ta lại đổi vai, đóng thành người nhân từ biết thương xót một cách giả hình.
Lạy Chúa, con sống trong nhà Chúa, vậy mà con có tin Chúa hiện diện nơi con sống đâu. Chính vì thế, con hay sai phạm và mắc nhiều thiếu sót với anh chi em con. Xin hãy giúp con biết ý thức các việc con làm, vì qua việc làm sẽ nói lên lòng yêu mến Chúa nơi con.
Tiếp nối bài Tin mừng, mỗi người chúng ta nhận ra rằng: chúng ta hiện diên trong gia đình vẫn gọi người sinh thành ra mình là cha mẹ, người dạy dỗ mình là thầy cô. Những danh xưng cao cả ấy nói lên niềm tôn kính mà xã hội dành cho những chức bậc cao quý này. Khi dạy chúng ta đừng gọi ai dưới đất này là cha, là thầy, Đức Giê-su không có ý nói chúng ta phải loại bỏ lòng tôn kính biết ơn chính đáng đối với những thiên chức cao cả ấy, bởi vì lòng tôn kính đó là chính nội dung của giới răn thứ bốn: “thảo kính cha mẹ.” trong Mười Điều Răn Thay vì loại bỏ, Ngài muốn chúng ta nâng cao hoàn thiện những thiên chức đó, tuyên xưng niềm tin vào Người Thầy và Người Cha duy nhất của chúng ta ở trên trời qua việc tôn kính vâng phục các vị đại diện của Ngài ở dưới đất này.
Chúng ta phải luôn luôn có ý hướng siêu nhiên và tinh thần đức tin khi vâng phục các vị bề trên của chúng ta bằng cách nhìn thấy Thiên Chúa hoạt động qua thiên chức của các vị đó. Nhờ thế, việc vâng phục của chúng ta mới đáng được công phúc trước mặt Thiên Chúa.
vâng lời bề trên của mình với tinh thần đức tin; – cầu nguyện cho các bề trên của mình luôn sống đúng thiên chức cao cả mà Chúa đã trao của họ.
Lạy Chúa, Lời quở trách của Chúa đối với những kinh sư và người Biệt phái cũng là lời nhắc nhở chúng con. Xin Chúa nâng đỡ và dạy bảo chúng con biết thanh tẩy tâm hồn mình mỗi ngày, biết sống công bình và nhân từ như lòng Chúa, biết sống đúng chức vị và bổn phận của mình. Không sống giả hình và gian dối. Xin cho chúng con biết bắt chước Chúa nhận ra và vâng phục thánh ý Chúa Cha trong mọi sự. Amen.
Sr. Maria Mỹ Nương. SLE