Tin mừng Lc 20, 27 – 40
(27) Có mấy người thuộc nhóm Xađốc đến gặp Ðức Giêsu. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. (28) Mấy người ấy hỏi Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta điều luật này: Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải cưới lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình. (29) Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. (30) Người thứ hai, (31) rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. (32) Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. (33) Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ?” (34) Ðức Giêsu đáp: “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, (35) chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. (36) Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. (37) Còn về vấn để kẻ chết sống lại, thì chính ông Môsê cũng đã cho thầy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Ðức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Ápraham, Thiên Chúa của tổ phụ Ixaác, và Thiên Chúa của tổ phụ Giacóp. (38) Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống”.(39) Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói: “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm”. (40) Quả vậy, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.
Suy niệm
Trong Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu đã tỏ rõ cho họ biết về sự sống đời sau, sự sống vĩnh cửu trên quê trời. Chúa Giêsu muốn họ biết rằng với những ai đáng được hưởng sự sống đời đời thì chẳng còn chuyện dựng vợ gả chồng nữa mà như một thiên thần luôn chầu chực trước nhan Chúa.
Thời đại ngày nay dường như họ không còn quan tâm đến đời sau nữa họ chỉ mặc sức mà hưởng thụ đời này, chẳng hy vọng cao xa về đời sau, chỉ nghỉ đến cái lợi đời này,đến khi họ gần chết thì lúc đó mới hoảng sợ vì mình chẳng chuẩn bị gì để đến trước nhan Chúa, Chúa mời gọi mọi người luôn biết hướng lòng về quê Trên Trời mà hằng tránh những tội lỗi vì thế chúng ta cần cố gắng nỗ lực tích trữ cho mình kho tàng không hư nát, bằng đời sống công bằng, cư xử bác ái với tha nhân, để mai sau chúng ta cũng được hưởng vinh quang Thiên quốc.
Khát vọng của con người là sống luôn mãi. Ai cũng tham sống, dẫu có cực khổ bao nhiêu cũng muốn sống, sống lâu. Nhưng sống ở trần gian lâu mấy cũng không cho là đủ. “Sinh ký, tử qui”. Sống đời này là tạm gởi, chết rồi mới về quê thật.
Ông Theodoret Roosevelt là tổng thống Hoa Kỳ đi nghỉ hè bên Phi Châu để săn những con hưu cao cổ.Lúc trở về có một nhà truyền giáo đã hy sinh phục vụ dân chúng tại Phi Châu hơn 40 năm cùng đi chuyến tàu với ông..Khi tàu cặp bến, nhà truyền giáo thấy bao nhiêu người trong chính phủ đứng sẵn trên bờ để chào đón tổng thống đi săn về và không ai để ý đến nhà truyền giáo, ông lủi thủi một mình lên bờ.
Nhà truyền giáo cảm thấy tủi hổ quá nên than phiền với Chúa : Đấy ! Chúa thấy không ? Tổng thống chỉ đi nghỉ hè săn bắn về mà thiên hạ đón tiếp rình rang như thế. Còn con, con đã hy sinh chịu cực vì Chúa, phục vụ người nghèo suốt 40 năm qua, mà bây giờ trở về không một ai thèm nghĩ đến, thật là bất công và tủi hổ cho con quá.
Và ông nghe có tiếng trả lời : “Này con, con đừng buồn và thất vọng, vì con chưa trở về quê hương thật của con.”
Thật vậy. Cuộc đời ở trần gian chưa thanh toán công bằng vấn đề họa phước. Có người ăn ở ngay lành, nhưng ai đời gặp toàn những rủi ro. Có người thì gian ác, nhưng lại được đời ưu đãi, gặp toàn những điều may mắn. Nếu chết là hết thì Thiên Chúa bất công, cần có đời sống vĩnh cửu để thưởng lành phạt dữ, mới thỏa mãn lẽ công bình của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! xin cho chúng con được tỉnh thức sống giữa thế gian mà không bị vướng bận thế gian, chỉ một lòng hướng về quê Trời và hy vọng làm đẹp ý Chúa.
Nt Maria Bảo Châu. SLE