Cầu nguyện

Đánh Nhau Bằng Gậy Gộc

4 tháng 04. 

Hoạ sĩ Goya, người Tây Ban Nha vào đầu thế kỷ 19, đã để lại một loạt những bức tranh mô tả thân phận con người thật ý nghĩa. Một trong hoạ phẩm mà ông đã thực hiện trong thời nội chiến của người Tây Ban Nha vào cuối thế kỷ thứ 18 mang đề tựa: “Đánh nhau bằng gậy gộc”

Trong bức tranh, Goya vẽ hai người nông dân đang xô xát nhau. Mỗi người cầm trong tay một chiếc dùi cui sần sùi. Một người đang giơ chiếc dùi cui để bảo vệ mặt mình. Nền trời không để lộ một nét nổi bật nào. Người ta không đoán được trời sắp giông bão hay sắp sáng rỡ.

Thoạt nhìn qua ai cũng nghĩ đây chỉ là một bức tranh tầm thường như những bức tranh khác. Thế nhưng có một chi tiết nói lên tất cả ý nghĩa của bức tranh: đó là hai người nông dân đang hầm hầm sát khí để loại trừ nhau này lại mắc cạn trong cồn cát. Từng cơn gió thổi, cát bụi đang kéo tới phủ lấp hai người đến quá đầu gối.

Goya muốn cho chúng ta thấy rằng cả hai ngươi nông dân này sắp chết. Họ sẽ không chết vì những cú dùi cui giáng trên nhau cho bằng chính cát bụi đang từ từ chôn vùi họ. Thế nhưng thay vì giúp nhau để ra khỏi cái chết, họ lại cư xử chẳng khác nào thú dữ: họ cắn xé nhau. Hoạ phẩm “Đánh nhau bằng gậy gộc” trên đây của danh hoạ Goya nói lên phần nào tình cảnh mà nhân loại chúng ta đang trải qua. Thay vì giúp nhau để ra khỏi không biết bao nhiêu tại hoạ, con người lại giành giựt chém giết lẫn nhau.

Bức tranh ấy có lẽ không chỉ diễn ra ở qui mô thế giới, một nơi nào đó ngoài cuộc sống của chúng ta, mà không chừng đang diễn ra hằng ngày trong các mối tương quan của chúng ta với những người xung quanh. Cơn cám dỗ muốn thanh toán và loại trừ người khác có lẽ vẫn còn đang gậm nhắm tâm hồn chúng ta.

Bức tranh của hoạ sĩ Goya cũng chính là bức tranh của thân phận con người chúng ta. Ngay chính trong cơn quẫn bách và đe doạ tứ phía, thay vì liên đới để bảo vệ nhau, người ta vẫn có thể đâm chém lẫn nhau.

Một nhạc sĩ nào đó đã có lý để tra vấn chúng ta: giết người đi thì ta ở với ai? Một trong những phương thế tốt đẹp nhất để tiêu diệt một kẻ thù chính là biến kẻ thù ấy trở thành một người bạn.

Chúa Giêsu đã để lại cho chúng ta khuôn vàng thước ngọc: nếu có ai vả má bên phải của ngươi, hãy chìa luôn cả má còn lại… Trong những giờ phút cuối đời, khi đứng giữa những người đang đằng đằng sát khí muốn huỷ diệt mình, Chúa Giêsu đã xin Chúa Cha tha thứ cho họ.

Giả như thế giới này chỉ có hận thù, chiến tranh và giành giựt nhau, thì thử hỏi con người liệu có tồn tại được không? tồn tại trong bao lâu?. Giả như, con người đến với nhau bằng sự xảo trá, lừa gạt nhau thì cuộc sống này có đáng để chúng ta sống với nhau không?. Giả như con người đến với nhau bằng nụ hôn giả dối, liệu có còn tình yêu trên mặt đất này nữa không?

Nếu mỗi người chúng ta không dám chết vì người mình yêu, không dám chết trong những thói hư nết xấu trong cố chấp, trong tội lỗi thì quả thật đáng buồn cho chúng ta. Hãy noi gương Đức Giê-su dám chết vì người mình yêu cho đến cùng. Có như thế, trái đất này sẽ mãi mãi đẩy lui sự chia rẽ, hận thù và gian ác.

Xương Rồng

Bài viết liên quan

Back to top button