Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”. Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.
Đó là lời Chúa.
Suy Niệm
Ở thời đại nào cũng thế, khi người ta làm được một việc gì cả thể như: phát hiện ra một mỏ dầu, một mỏ vàng, chế tạo được máy bay, khám phá ra một lăng mộ hay khám phá ra một công thức chế tạo một loại thuốc quý.vv… người ta có thể vui mừng, thậm chí họ reo hò, quảng cáo rầm rộ
Còn với Chúa Giê-su nhất là qua cái chết và phục sinh của người, có nhiều người thắc mắc: Tại sao Chúa Giê-su không thể hiện việc phục sinh một cách tỏ tường, rầm rộ để mọi người dù muốn dù không đều khẩu phục tâm phục, xoá tan mọi thuyết âm mưu? Vì, nhiều người thấy Chúa bị đóng đinh và trút hơi thở nhưng họ không thấy được Chúa sống lại và bước ra từ nấm mồ. Thế nhưng, Chúa Giê-su không làm như thế, Người chỉ tỏ mình ra với những người sẽ làm chứng thật sự cho mình. Ngôi mộ trống, tảng đá lấp cửa mộ đã lăn ra một bên, bên trong mộ tấm khăn liệm với những băng vải được xếp lại gọn gàng là sự kiện Người đã sống lại. Chỉ bấy nhiêu ấy là đủ. Và sự hoang mang ban đầu của Bà Maria Macđala đã sớm trở thành niềm xác tín. Bà Ma-ri-a Mácđala mới đầu còn hoảng hốt báo tin xác Chúa đã biến mất, nhưng rồi bà đã trở lại, mừng rỡ khẳng định: “Tôi đã thấy Chúa” (Ga 20,18). Còn “người môn đệ được Chúa thương mến” chứng kiến ngôi mộ trống đã điềm đạm cho biết: “Ông đã thấy và đã tin” (Ga 20,8).
Niềm tin Đức Ki-tô phục sinh, ngay từ đầu đã dựa trên những chứng từ vững chắc. Nếu không chứng minh được ai đã “lấy trộm xác Chúa” và động cơ hành động là gì thì sự kiện “mộ trống” vẫn là chứng cứ đầu tiên rằng Chúa đã sống lại.
Chứng từ quan trọng và mạnh mẽ nhất đến từ những người môn đệ vốn “nhát sợ, cứng lòng tin” (Tr. Mt 8,26), đã từng trốn chạy, chối Thầy, nay lại mạnh mẽ tuyên bố: “Chúng tôi đã thấy Chúa, chúng tôi xin làm chứng” (Tr. Cv 2,32). Và các ngài đã làm chứng cho Chúa bằng cả mạng sống của mình.
Đọc trang Tin Mừng, con vừa mừng, vừa lo. Mừng vì Chúa đã khải hoàn vinh hiển, chỉ có Thiên Chúa toàn năng mới làm chủ được sự chết và sự sống. Chỉ có Chúa mới là Đường, là Sự thật và là Sự sống của chúng con. Con lo vì nhiều lúc con không đủ can đảm làm chứng cho Chúa, không đủ can đảm bênh vực cho sự thật và dám chết cho một chân lý.
Lạy Chúa Giê-su phục sinh, xin Chúa ban cho con đủ can đảm, không còn sợ hãi và mau mắn làm chứng cho Chúa trong từng giây phút trong cuộc sống của con. Amen.
Nt. Maria Mỹ Nương. SLE