Tin mừng Mt 28, 8-15
Khi ấy, các bà vội ra khỏi mồ vừa sợ lại vừa hớn hở vui mừng, chạy báo tin cho các môn đệ Chúa. Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: “Chào các bà”. Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo: “Các bà đừng sợ. Hãy đi báo tin cho các anh em Ta phải trở về Galilêa, rồi ở đó họ sẽ gặp Ta”.
Ðang khi các bà lên đường, thì mấy người lính canh vào thành báo tin cho các thượng tế biết tất cả những gì đã xảy ra. Các thượng tế liền họp với các kỳ lão, và sau khi đã bàn định, họ cho lính một số tiền lớn và bảo rằng: “Các anh hãy nói rằng: Ban đêm khi chúng tôi đang ngủ, thì môn đệ ông đến lấy trộm xác ông. Nếu việc này đến tai tổng trấn, chúng tôi sẽ thương lượng với ông, không để các anh phải phiền hà đâu”. Bọn lính canh nhận tiền và đã làm y như họ căn dặn chúng. Bởi thế, lời đó được phao truyền nơi người Do-thái cho đến ngày nay.
Suy niệm
Một lần nọ, có ba người đại diện cho ba tôn giáo lớn là: Phật giáo, Hồi giáo và Thiên Chúa giáo ngồi lại tranh luận với nhau, và ai cũng tự hào về đấng sáng lập đạo của mình. Người Phật tử nói: “Khi Đức Phật Thích Ca chết, chúng tôi đưa đi hỏa táng và hài cốt của Ngài hiện đang để trong chùa Xá Lợi (Xương Phật), điều đó chứng tỏ Phật Thích Ca của chúng tôi hiện hữu.”
Tiếp đến, Môn đồ Hồi giáo lên tiếng: “Khi Giáo Chủ Mahomét chết, ngài để lại cho chúng tôi nắm tóc và bộ râu, được lưu giữ trong đền thờ bên Árập. Điều đó chứng minh Giáo chủ chúng tôi có mặt trên trần gian này.”
Rồi hai người hỏi tín hữu Kitô giáo: “Còn Chúa Giêsu của anh chết, Ngài có gì để lại gì làm bằng chứng không?”. Người tín hữu trả lời: Khi Chúa chúng tôi chết, Ngài để lại ngôi mộ trống, vì Ngài không chết luôn như Giáo Chủ các anh, Ngài đã sống lại ra khỏi mồ. Do đó, chúng tôi không có mảnh xương, hài cốt như Phật Thích Ca; hay nắm tóc, bộ râu như Giáo Chủ Mahomét.
Thật vậy, Chúa Giêsu đã sống lại. Bằng chứng là, hôm nay một số phụ nữ đã nhìn thấy ngôi mộ trống và còn được gặp chính Đức Giêsu. “Và này Chúa Giêsu đón gặp các bà, Người nói: “Chào các bà”. Các bà liền lại gần ôm chân Người và phục lạy”. Thánh Phaolô cũng nói: “Nếu Đức Kitô chết mà không sống lại, thì đức tin của chúng ta chỉ là hảo huyền và lời rao giảng cũng trở nên vô ích…” (1,Cr.15,14-19). Có thể chúng ta vẫn tự hỏi, nếu Chúa Giêsu không chết, làm sao có phục sinh? Vậy, điều kiện để được phục sinh là gì? Chắc chắn là phải chết.
Cùng đích cuộc đời chúng ta là sự sống vĩnh cửu mai hậu trên thiên đàng với Chúa. Nếu không trải qua cái chết chúng ta sẽ không bao giờ có được sự sống ấy. Hơn nữa, nếu đã chết, chưa chắc đón nhận được sự sống đó. Vì thế, điều kiện quan trọng nhất để được phục sinh với Chúa là phải chết lành. Nghĩa là một cái chết không còn vướng trọng tội. Chết trong ân nghĩa Chúa. Muốn được như thế, khi còn sống ở đời này, mỗi chúng ta hãy lo sao cho mình tránh xa tội lỗi, chu toàn luật Chúa và Hội thánh – Sống mến Chúa yêu người. Tắt một lời, ta hãy chết đi cho tội lỗi để chỉ sống cho Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã chết để có thể ở lại với chúng con trong bí tích Thánh Thể mỗi ngày. Rước lễ tức là đón nhận sự sống thần linh của Chúa ban. Đến với Thánh Thể chính là tiến gần tới nguồn sống vĩnh cửu ngay tại trần gian này. Xin cho con mỗi ngày siêng năng đến viếng Chúa, ở bên Chúa nhiều lần hơn. Và biết dọn mình rước lễ kĩ hơn, sốt sắng hơn. Amen.
Nt. Cúc Trắng, SLE