Suy niệm

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Tuần II Phục Sinh Năm A

Lễ Tôn Vinh Lòng Chúa Thương Xót- Tin Mừng Ga 20, 19-31

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Vào buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, những cửa nhà các môn đệ họp đều đóng kín, vì sợ người Do-thái, Chúa Giêsu hiện đến, đứng giữa các ông và nói rằng: “Bình an cho các con”. Khi nói điều đó, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn Người. Bấy giờ các môn đệ vui mừng vì xem thấy Chúa. Chúa Giêsu lại phán bảo các ông rằng: “Bình an cho các con. Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”. Nói thế rồi, Người thổi hơi và phán bảo các ông: “Các con hãy nhận lấy Thánh Thần, các con tha tội ai, thì tội người ấy được tha. Các con cầm tội ai, thì tội người ấy bị cầm lại”. Bấy giờ trong Mười hai Tông đồ, có ông Tôma gọi là Điđymô, không cùng ở với các ông khi Chúa Giêsu hiện đến. Các môn đệ khác đã nói với ông rằng: “Chúng tôi đã xem thấy Chúa”. Nhưng ông đã nói với các ông kia rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”.

Tám ngày sau, các môn đệ lại họp nhau trong nhà và có Tôma ở với các ông. Trong khi các cửa vẫn đóng kín, Chúa Giêsu hiện đến đứng giữa mà phán: “Bình an cho các con”. Đoạn Người nói với Tôma: “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin”. Tôma thưa rằng: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” Chúa Giêsu nói với ông: “Tôma, vì con đã xem thấy Thầy, nên con đã tin. Phúc cho những ai đã không thấy mà tin”.

Chúa Giêsu còn làm nhiều phép lạ khác trước mặt các môn đệ, và không có ghi chép trong sách này. Nhưng các điều này đã được ghi chép để anh em tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sống nhờ danh Người.
Đó là lời Chúa.

Suy Niệm

Đã là người Ki-tô hữu, ai trong chúng ta cũng cảm nhận lòng thương xót của Chúa dành riêng cho mình, qua nhiều biến cố lớn nhỏ trong đời. Chính vì thế, đạo của chúng ta được gọi là đạo yêu thương. Bởi vì, chính vì yêu mà Chúa mang tất cả tội lỗi của chúng ta, cùng với tội chúng ta chịu đóng đinh trên thập giá.
M. Gandhi đã từng hỏi người công giáo: Đạo của bạn là đạo tình yêu ư? Xin đừng nói nhiều, hãy cho tôi xem những chứng tích tình yêu của bạn đi! có như thế, tôi mới tin. Thật vậy để làm chứng cho lòng thương xót Chúa Giê-su Phục Sinh, chúng ta chỉ cần thực hiện giới răn: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 13,34).

Trong thời của Đức Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô II cai quản Hội Thánh, Ngài đã đặt Chúa Nhật II Phục sinh làm ngày kính lòng Chúa thương xót. Tin Mừng hôm nay cũng trình bày cho chúng ta thấy khuôn mặt của lòng thương xót Chúa. Chúa Ki-tô, Đấng phục sinh hiện ra với các tông đồ một lần nữa, lần này có cả Tô-ma, người đã không tin Chúa Giê-su sống lại. Chúa không trách mắng các môn đệ vì sao kém tin, vì sao sống với nhau ngần ấy năm, mà khi người thầy của mình bị nạn, tất cả đều bỏ trốn. Ngài hiểu các môn đệ của mình. Nói đúng hơn Ngài hiểu thân phận mỏng dòn của kiếp người. Ngài đến để củng cố lòng tin yếu kém của họ. Ngài chiều ý cả Tô-ma, cho phép ông đụng chạm đến dấu đinh và vết thương cạnh sườn để phá tan sự sợ hãi, hoài nghi của ông. Lòng thương xót của Chúa không muốn bất cứ ai, dù chỉ một người, bị loại khỏi cộng đoàn. Ngài hy vọng họ biết quay đầu vào bờ, biết nhìn lại việc mình làm, để sám hối và trở về. Ngài mong đợi họ được ơn cứu độ. Chính lòng thương xót đó đã giúp Tô-ma được biến đổi hoàn toàn, và khi thấy Chúa ông đã tuyên xưng thật mạnh mẽ: “Lạy Chúa tôi! Lạy Thiên Chúa của tôi.”

Chuyện lòng của Tôma cũng là chuyện lòng chung của mỗi người chúng ta. Từ sự muốn chắc chắn xác thực và đi đến chỗ tin. Đó cũng là điều dễ hiểu. Ngày nay người ta hiểu hơn rằng niềm tin không phải là một yếu tố đơn thuần, mà là một tổng hợp giữa ơn thánh và nghị lực của con người, trong đó có cộng đoàn và mỗi cá nhân làm nên.

Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh! Xin giúp chúng con biết sống niềm tin của mình qua từng biến cố cuộc đời. Mỗi ngày niềm tin phải được xây đắp vững vàng hơn bằng chính đời sống, Bằng những vết thương để làm chứng tích, bằng việc làm cho mình và tất cả mọi người chúng quanh. Niềm tin phải được củng cố mỗi ngày bằng niềm đau thể xác và tinh thần. Xin giúp chúng con luôn tin rằng tình yêu và lòng thương xót của Chúa lớn lao vô cùng, mà con không thể lấy gì so sánh được. “Vì cuộc khổ nạn của Chúa, xin thương xót chúng con và toàn thế giới hôm nay và mãi mãi.!” Amen.

Nt. Maria Mỹ Nương. SLE

Bài viết liên quan

Back to top button