Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba tuần III Phục Sinh
TIN MỪNG: Mc 16,15-20
Đức Giê-su Phục Sinh nói với các môn đệ: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ.”
Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.
SUY NIỆM
Qua bài Tin mừng hôm nay cho con cảm nhận được lời trăn trối của Chúa Giêsu trước khi Chúa về trời, là một bằng chứng cho niềm hy vọng của chúng con. Việc Chúa Giêsu lên trời bảo cho ta biết rằng ngoài trái đất còn có trời. Ngoài cuộc sống trần gian mau qua còn có cuộc sống thiên đàng vĩnh cửu. Chúa Giêsu về trời là niềm hy vọng của ta. Mai sau ta cũng sẽ được về trời với Người. Vì Ngài đã nói; “Thầy đi để dọn chỗ cho anh em, để Thầy ở đâu anh em cũng ở đó với Thầy”. Chúa Giêsu đã liên kết ta thành một thân thể với Người. Người là đầu chúng ta là chi thể, đầu tiến đến đâu, chi thể sẽ tiến đến đấy. Chúa Giêsu dạy ta biết rằng ta là con của Thiên Chúa Cha, Đấng ngự trên trời. Con sẽ được ở trong nhà Cha mẹ, chúng ta sẽ được ở nhà Cha trên trời. Tuy nhiên Chúa Giêsu chỉ về trời khi Ngài hoàn thành nhiệm vụ của Thiên Chúa Cha là loan báo và làm chứng về tình yêu thương của Cha đối với nhân loại. Trang Tin Mừng hôm nay trước khi về trời Chúa Giêsu ủy thác nhiệm vụ đó lại cho ta : “ Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo”. Chúa dùng từ “hãy đi” như là một mệnh lệnh mang đầy tính trách nhiệm truyền giáo của những người đi theo Chúa ra đi, lên đường đến những nơi mình làm việc, sinh sống, nơi mình tham gia các sinh hoạt của giáo xứ. Truyền giáo là những việc làm cụ thể qua lời nói và đời sống chứng nhân của mỗi người và không phải hệ tại ở một thời gian nhất định, nhưng ở bất kỳ nơi nào mình đến và trong mọi hoàn cảnh mình gặp. Trong khi truyền giáo, chúng ta không phải chỉ nói lời hay ý đẹp mà là phải làm chứng tá bằng chính đời sống hằng ngày của mình, sống tình chị em thân thương, nhẹ nhàng hòa nhã nhân ái với mọi người, hiền lành, biết lo cho nhu cầu quyền lợi của người khác, hăng say can đảm chấp nhận gian khổ, những điều ấy là lời chứng hùng hồn nhất về Chúa Giêsu, về Ngài là con Thiên Chúa, Ngài là tình yêu.
Trong cuộc sống thường ngày của chúng ta, những lúc chia tay hay thuyên chuyển xứ, chúng ta thường trao tặng cho nhau những lời khuyên, những kỷ niệm thân thương và quý trọng, cũng như những người Cha người Mẹ thương yêu con cái, trước khi từ trần họ để lại cho con cái một gia sản và những lời trăn trối để cho con cái gìn giữ, thi hành và sống tốt rạng danh Cha Mẹ. Vì thế mà Chúa chúng ta còn yêu chúng ta gấp trăm ngàn lần Cha Mẹ chúng ta, tình yêu đó thật lớn lao đã để lại một kho tàng quý báu đó là lời chân lý, lời hằng sống, các bí tích, lời trăn trối tuyệt vời nhất là: “ Các con hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương các con.”Chúa trao gửi cho mỗi người chúng ta tiếp nối sứ vụ của Chúa, đem tình yêu, đem sự sống đến cho mọi người.
Lạy Chúa, xin Chúa thôi thúc nơi con khát vọng truyền giáo mãnh liệt, để con biết chia sẻ niềm tin, hạnh phúc, niềm vui và bình an của mình cho mọi người. Con xin cảm ơn Chúa đã tín nhiệm con, giao phó sứ mạng loan báo Tin mừng mặc dù con là kẻ tài hèn sức mọn, nhưng Chúa vẫn tin tưởng và sai con đi, con xin cảm tạ ơn Chúa muôn đời.
Nt. Maria Têrêsa Phương Tâm. SLE