Suy niệm

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXIV, Năm Lẻ

Tin mừng Lc 7, 1-10

Khi ấy, lúc Chúa Giêsu đã nói với dân chúng xong, Người vào Capharnaum. Bấy giờ một viên sĩ quan có tên đầy tớ thân tín bị bệnh gần chết. Nghe nói về Chúa Giêsu, ông sai vài người kỳ lão Do-thái đi xin Người đến cứu chữa đầy tớ ông. Họ đến gần Chúa Giêsu và van xin Người rằng: “Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. Chúa Giêsu đi với họ, và khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này sai mấy người bạn đến thưa Người rằng: “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh. Vì tôi cũng chỉ là một sĩ quan cấp dưới, (tuy nhiên) tôi có những lính dưới quyền tôi, tôi bảo người này đi, thì nó đi; bảo người khác lại, thì nó lại; và bảo đầy tớ tôi làm cái này, thì nó làm”.

Nghe nói thế, Chúa Giêsu ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông theo Người rằng: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy”. Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.

Suy niệm

Biết Chúa biết mình

Câu chuyện của viên đại đội trưởng trong bài Tin mừng trên đây, thật sự làm cho người nghe cảm phục hết sức, bởi thái độ sống khiêm tốn. Mặc dù là người có địa vị, quyền hành, nhưng ông sống hòa hợp và yêu thương người khác; thậm chí cả những người đầy tớ của của mình.

Thánh Luca kể rằng, hôm ấy, tên đầy tớ nhà ông bị bệnh gần chết. Chắc ông cũng chạy chữa nhiều nơi nhưng vô vọng. Vì thế, nghe nói về Chúa Giêsu, ông không ngần ngại sai người tìm đến cậy nhờ. Cũng chính bởi cách sống có nhân có nghĩa của viên đại đội trưởng mà những người được sai đến mới nói với Chúa Giêsu: “Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng tọa” (Lc 7,5). Điều này còn được làm sáng tỏ hơn, khi Chúa Giêsu đang trên đường tới nhà, thì ông sai bạn mình tới ngăn lại. Lý do là ông cảm thấy mình không xứng đáng đón tiếp Chúa, vì mình chỉ là người ngoại, người mà dân Do thái cho là ô uế. Ông khiêm tốn đến nỗi, cảm thấy chính mình cũng không xứng đang đi mời Chúa: “Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy…” (Lc 7,6).

Nghe những lời ấy, Chúa Giêsu ngạc nhiên vì lòng tin vững mạnh của ông, nhờ thế đầy tớ ông được chữa lành. Ngài nói: “Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy” (Lc 7,9). Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.

Hình ảnh viên đại đội trưởng là mẫu gương cho tôi và bạn; chúng ta cần có thái độ sống khiêm tốn với mọi người xung quanh, bất kể họ là ai. Và rồi, không thể thiếu đức khiêm nhường trong tương quan với Thiên Chúa. Viên đại đội trưởng biết mình là ai, biết Chúa Giêsu là ai, vì thế ông biết cách cư xử thế nào cho phải. Cũng thế, một khi biết Chúa là ai trong cuộc đời, ta sẽ biết mình làm gì để sống cho đúng.

Lạy Chúa, xin soi sáng cho con luôn nhận ra bản thân mình là thụ tạo còn nhiều yếu đuối cần phải cố gắng, để hoàn thiện hơn mỗi ngày nhờ bởi ơn Chúa. Amen.

Nt. Cúc Trắng, SLE

 

Bài viết liên quan

Back to top button