Chuyện Kể: Con Chim Sáo
25 tháng 10.
Trong một tập thơ mang tựa đề “Có muôn nghìn lý do để sống”, Đức Cha Helder Carmera, vị Giám Mục người Brazil nổi tiếng là vị tông đồ của người nghèo đã ghi lại câu chuyện ngụ ngôn sau đây: Bên cạnh nhà tôi, có một con chim sáo quanh năm ngày tháng sống giữa trời… Tôi vẫn có thói quen nói chuyện với nó. Một hôm, tôi hỏi chú sáo có nơi ngủ nghỉ không. Nó ngạc nhiên trả lời: “Có chứ…! Màn là trời, chiếu là đất. Có bao giờ thiếu đâu”.
Do những đòi hỏi của trí khôn loài người, tôi mới hỏi nó: “thế thì những lúc mưa gió chú trú ngụ ở đâu”. Nó nhanh nhảu trả lời: “Bộ ông nghĩ là thỉnh thoàng tôi không cần tắm gội sao?”. Tôi hỏi nó có đói không? Con chim chỉ mỉm cười đáp: “Điều tôi muốn là được hót. Tôi sinh ra để hót mà…”. Và nó cất tiếng hót như sau: “Hỡi loài người kiêu ngạo. Hãy nói cho ta biết đi: liệu ngươi không chết sao?”.
Tôi cứ nài nỉ để chú sáo nhận món quà tôi biếu: đó là một ít bánh mì có thịt… Chú sáo lại được dịp cười cợt sự ngây ngô của tôi. Nó bảo tôi: “Ông không biết là loài sáo chúng tôi không có ăn bánh mì và thịt như các ông sao?”.
Lần kia, tôi hỏi chú sáo có cầu nguyện không. Nó không hiểu được câu hỏi của tôi. Nó chỉ cười trả lời: “Có mấy chú nhóc con lấy đá ném tôi. Nhưng tôi bay đi, tôi cười và tôi hót”.
Một lúc nào đó, tôi có ý nghĩ đưa con sáo vào bệnh viện để nhờ các bác sĩ tìm ra căn bệnh của nó và chữa trị cho nó. Nhưng tôi chợt nhận ra rằng nó chỉ là một con chim.
Qua câu chuyện ngụ ngôn trên đây, có lẽ Đức Cha Helder Camera muốn gợi lên cho chúng ta cái thảm trạng của con người ngày nay: chiến tranh chết chóc, đau khổ đều phát xuất từ chỗ con người không chấp nhận nhau. Ai cũng muốn người khác phải suy nghĩ như mình, phải hành động như mình, phải sống như mình. Ý thức hệ nào cũng tự cho là ưu việt và muốn áp đặt trên người khác ngay cả bằng bạo lực.
Ngày nay, con người mỗi lúc một ý thức hơn về sự đa diện của các nền văn hoá, của các khuynh hướng chính trị, của các tôn giáo… Sự trưởng thành của nhân loại được thể hiện qua chính sự chấp nhận ấy: chấp nhận sự khác biệt của tha nhân, chấp nhận tư tưởng của người khác. Khoan dung là thái độ mà con người ngày nay đang cần hơn bao giờ hết.
Để sống an nhiên, con người phải biết cúi mình xuống, đón nhận những kiến thức, những tinh hoa của các bậc tiền nhân, cúi xuống để đón nhận lời giáo huấn và kinh nghiệm sống của mọi người, nhất là những người đi trước. Nhưng trên hết, muốn sống an vui trong tình yêu và sự chúc phúc của Chúa, con người phải biết lắng nghe Lời Chúa dạy, sống chân chính, ngay thẳng, yêu thương và trung thành.
Xương Rồng