Bài Suy Niệm Chúa Nhật Tuần VI Phục Sinh- Năm A
Tin Mừng: : Ga 14, 15-21
“15Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy. 16 Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi. 17 Đó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em. 18 Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em. 19 Chẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống. 20 Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. 21 Ai có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.”
Suy Niệm
Tin Mừng hôm nay tóm lại trong lời Đức Giê-su nhắn nhủ các môn đệ trước cuộc khổ nạn: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy”. Đức Giê-su mời gọi các môn đệ phải chứng tỏ lòng mến thực sự bằng việc tuân giữ giới răn yêu thương của Người. Thật vậy, yêu mến thì luôn thể hiện bằng hành động
Vào một buổi sáng tháng 7 năm 1941, trong trại tập trung OS-WIC của Đức quốc xã tại nước Ba-lan, lính canh đã phát hiện ra đêm qua có một tù nhân vượt ngục. Theo thông lệ: mười tù nhân khác phải chịu chết thay cho kẻ đào thoát. Bấy giờ tên trưởng trại lần lượt kêu tên mười tù nhân ra xếp hàng vào hầm để bị chết đói. Khi nghe đọc tên, từng người run rẩy sợ hãi bước ra khỏi hàng tiến ra phía trước xếp hàng. Bỗng nhiên một người trong bọn khi nghe kêu tên mình đã bật khóc và la to: “Ối vợ con ơi! Thế là từ nay tôi không bao giờ còn được đoàn tụ nữa rồi”.
Hàng ngàn tù nhân còn lại đều hồi hộp và mừng thầm vì được thoát chết. Đột nhiên có một tù nhân dáng người gầy yếu từ trong hàng ngũ bên trái đã ra khỏi hàng tiến đến gần viên trưởng trại. Bấy giờ tên này liền rút súng lục đeo bên người chĩa về phía người tù kia ra lệnh:
– Thằng kia, đứng lại! Mày muốn gì?
– Tôi muốn được chết thay cho một người trong mười người sắp bị chết kia.
Viên trưởng trại tỏ vẻ sửng sốt tưởng mình nghe lầm hỏi lại:
– Tại sao mày lại làm điều ngu ngốc như thế?
– Tôi là một linh mục công giáo không có gia đình, nên tôi tình nguyện chết thay cho người có vợ con kia.
Cuối cùng, viên trưởng trại cũng đồng ý và cho kẻ tình nguyện chết thay nhập vào hàng người tiến về hầm chết đói. Tù nhân nói trên không ai khác hơn là cha Maxiliano Kolbe. Qua việc tình nguyện hy sinh tính mạng sẵn sàng chết thay cho một người không quen biết, cha đã thể hiện lòng mến Chúa cách cụ thể nhất.
Chúa Giêsu yêu thương chúng ta bằng một tình yêu không vị kỷ, yêu đến tận cùng nhưng con người chúng ta lại yêu Chúa một cách nửa vời, miệng thì nói yêu mà lòng thì đòi lợi ích, hay miệng cứ nói mến mà lại không chứng tỏ bằng hành động. Thánh Gio-an dạy: “Nếu ai nói: Tôi yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối. Vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa là Đấng họ không trông thấy được” . Chính Thánh Maxiliano Kolbe đã cho chúng ta một mẫu gương yêu mến Chúa là chết thay cho một tù nhân. Ngài đã thật can đảm để chứng tỏ tình yêu mến của mình đối với Thiên Chúa. Chúa vẫn đang hằng ngày mong đợi chúng ta hành động vì yêu mến Chúa.
Lạy Chúa! Xin giúp chúng con biết hành động bằng tình yêu thương, như Chúa đã dạy chúng con.
Nt.Maria Phạm Hoàng Bảo Châu. SLE