Chuyện kể: Đỉnh Cao
29 tháng 05.
Đỉnh Everest cao nhất thế giới của dãy Hy Mã Lạp Sơn như có một ma lực hấp dẫn những người leo núi thiện nghệ. Ai đã vướng vào môn thể thao leo núi xem đó như là một giấc mơ, nếu ngày nào đó họ được đặt chân trên đỉnh núi cao 8.800 thước, quanh năm phủ tuyết này, nhưng chỉ có một số ít người thực hiện được giấc mộng ấy và rất nhiều người đã bỏ mình dọc theo con đường lên đỉnh.
Trên những con đường ấy, người ta thấy hai bia mộ ghi những dòng chữ sau đây: bia thứ nhất đề “Họ được thấy lần cuối cùng trong lúc gắng sức leo lên”. Và olllpa bia thứ hai để tưởng niệm một hướng đạo viên chỉ viết vỏn vẹn một câu “Ông ta chết trong lúc đang leo”.
Nếu đời sống là một cuộc tranh đấu không ngừng thì để sống đạo và hành đạo cũng thế. Điều quan trọng không phải thành công hay thất bại, mà là chỗi dậy và tiến bước. Phải gọi thẳng tiến thì đúng hơn, vì câu tâm niệm của các Kitô hữu phải là: “Ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua, nhưng kém hơn ngày mai”.
Bí quyết thành công thứ hai là không bao giờ chúng ta nên đi trên con đường nên thánh một mình, hãy noi gương những người đi trước, những thánh nhân là hãy cùng nhau tiến bước. Và nhất là hãy đi vào những vết chân Chúa Giêsu đã để lại.
Cuộc sống vốn dĩ là một cuộc chạy đua, nếu ta không cố gắng sẽ không thể về đích được, nếu ta dừng giữa chừng tức là ta đã bỏ cuộc. Cho dù ta không có hạng cao nhưng vẫn hoàn thành được cuộc đua nếu ta về đến đích điểm. Đời sống của mỗi người Ki-tô hữu chúng ta cũng thế, ta phải hoàn thành sứ mạng làm chứng cho Chúa. Cho dù cuộc sống có muôn vàn khó khăn ta cũng cứ cố gắng sao cho giữ được tấm lòng tin yêu và phó thác nơi Thiên Chúa là Cha chúng ta. Sống sự thật, trung thực, ngay thẳng và yêu thương, vì đó là điều Chúa luôn muốn ở mỗi chúng ta.
Nguyện xin Thánh Thần Chúa thánh hóa chúng con mỗi ngày để chúng con sống xứng đáng với danh hiệu người Ki-tô hữu của Chúa.
Xương Rồng