Cầu nguyện

Chuyện Kể: Một Cách Truyền Giáo

11 tháng 10. 


Tuần báo Midnight-Globe xuất bản tại Hoa Kỳ, gần đây có thuật lại một phương thức làm việc tông đồ của một tín hữu Kitô như sau: mỗi ngày, trừ ngày Chúa nhật, ông Jewel Pierce đều ra bờ sông Coosa, gần chỗ ông ở, tại bang Alabama. Ông ném xuống sông hai chai không, trong đó ông để một mảnh giấy ghi một câu Kinh Thánh nói về tình thương, hay một sứ điệp tương tự, kèm theo đó là lời đề nghị sẵn sàng giúp đỡ tất cả những ai cần đến sự giúp đỡ của ông về tinh thần cũng như vật chất. Những chai không đó được bịt kín lại và theo dòng sông chạy ra biển khơi cách đó 15 cây số.

Trong vòng 40 năm, ông Jewel Pierce đã gởi đi được 27.000 sứ điệp tình thương Kitô như thế, kèm theo địa chỉ của ông. Đã có hơn 2.000 người thuộc 30 quốc gia khác nhau đã viết thư trả lời và rất nhiều người đã đọc được những lời đầy hy vọng của sứ điệp Kitô.

Một vị Giám Mục Việt Nam đã thuật lại chứng từ sau đây: Tại một làng nhỏ ở miền thượng du Bắc Việt, toàn dân làng là người công giáo, nhưng từ 20 năm qua, họ không có linh mục coi sóc. Dù vậy, các tín hữu vẫn tổ chức các buổi đọc kinh và hát thánh ca tại nhà thờ. Đây cũng là nơi họ tổ chức các lễ cưới và rửa tội một cách trọng thể. Dù gặp nhiều khó khăn, nhưng dân làng vẫn sống trong an vui và bình thản.

Tiếng đồn về niềm vui của dân làng này đến tai một làng sơn cước. Do đó, dân làng sơn cước này yêu cầu những người công giáo cho người đến dạy họ các bài kinh và thánh ca để họ cũng tìm được niềm vui.

Nhưng dân làng công giáo không tìm được ai: người lớn thì phải đi làm việc đồng áng, trẻ em thì phải đi học, còn người già cả thì không đủ sức băng rừng leo núi để đến giúp người sơn cước. Chỉ có một người thuộc lòng kinh bổn, thánh ca và biết các nghi thức tôn giáo. Người đó lại là một người mù.

Sau khi bàn bạc với nhau, dân làng sơn cước đã đồng ý sai người dẫn hai con ngựa đi rước người mù. Người tín hữu tàn tật này đã ở lại với dân làng 4 tháng. Cứ mỗi tối, sau khi làm việc trở về, dân làng tụ họp với nhau, nay nhà này, mai nhà khác, để tập đọc kinh và hát thánh ca. Sau một thời gian, người giảng viên giáo lý mù khảo sát và làm phép rửa cho người dân làng đầu tiên. Và người tân tòng này lại rửa tội cho những người khác và cứ như thế cho đến người cuối cùng.

Phương pháp làm việc tông đồ của làng công giáo trên đây là phương pháp đơn sơ, nhưng cốt yếu của Kitô giáo: đó là rao giảng bằng chính chứng từ của cuộc sống, nhất là cuộc sống an bình và vui tươi.

Vâng đúng thế, chứng từ hùng hồn nhất, mạnh mẽ nhất đó là chính gương sống của mỗi người. Sống với một người chân chất thật thà, ta học được bài học không gian dối. Sống với một người luôn cầu nguyện, luôn tin tưởng vào Chúa, ta học được bài học yêu Chúa và biết sống phó thác. Sống với một người cần cù siêng năng, ta học biết cách sắp xếp công việc. Sống với một người có lòng nhiệt thành.Ta học biết được lòng hăng say quên mình phục vụ …vv. Và ngược lại, sống với một người xảo trá ta học thói gian tham. Sống với người hay khoe khoang, ta học theo thói màu mè, tô vôi trét phấn, giả hình. Sống với người kiêu căng ta theo thói tự phụ…và cuối cùng sống với người việc xấu nào cũng dám làm ta trở thành người mất niềm tin, tình yêu và sự bình an.

Lạy Chúa Giê-su chắc Chúa không để chúng con rơi vào những điều trên phải không? Xin giúp chúng con cố gắng tu chỉnh lại đời sống của chúng con, và biết làm chứng cho Chúa ở những nơi chúng con hiện diện.

Xương Rồng

Bài viết liên quan

Có thể bạn quan tâm
Close
Back to top button