Mẹ Têrêxa thành Calcutta, người được giải thưởng Nobel Hoà bình năm 1979 đã kể lại câu chuyện sau đây: ngày nọ, có một thiếu phụ và 8 đứa con dại đến gõ cửa xin gạo. Từ nhiều ngày qua, bà và các con của bà không có được một hạt cơm trong bao tử. Mẹ Têrêxa đã trao cho bà một túi gạo. Người đàn bà nhận gạo, cám ơn và chia ra làm hai phần… Ngạc nhiên về cử chỉ ấy, Mẹ Têrêxa hỏi bà tại sao lại phân ra làm hai. Người đàn bà nghèo khổ ấy trả lời: “Tôi dành lại một phần cho gia đình người Hồi giáo bên cạnh nhà, vì đã mấy ngày qua họ cũng không có gì để ăn”.
Mẹ Têrêxa kết luận như sau: Thế giới này sẽ hết nghèo đói nếu người ta biết chia sẻ cho nhau. Càng giàu có, chúng ta càng muốn tích luỹ thêm, nhưng càng nghèo khổ, chúng ta càng dễ chia sẻ hơn.
Nghèo không là một điều xấu, giàu cũng không là một cái tội. Xấu hay không, tội hay không đó là lòng tham lam và ích kỷ của con người mà thôi. Giá trị và danh dự của con người tuỳ thuộc ở lòng quảng đại của mình.
Nhưng vẫn đẹp nhất là những tâm hồn biết chia sẻ, không ích kỷ ganh ghét, không bo bo giữ riêng cho mình hoặc tìm mọi cách biến của chung thành của riêng, không vì lợi ích cá nhân hay lợi ích nhóm. Nhưng một lòng chân thành yêu thương, và chia sẻ cùng khiêm tốn bắt tay chung sức vì lợi ích của nhân loại. Xin Chúa giúp chúng con biết giang rộng đôi tay để nâng đỡ nhau, giúp nhau cùng hướng tới quê trời.