Cầu nguyện

Tiếng khóc của sa mạc

Ngày 11 tháng 12.

Một mẫu chuyện của người Phi Châu kể lại rằng: một người Ả Rập sống ở sa mạc có thói quen nằm sát xuống đất, úp tai trên cát từng giờ lâu. Có người hỏi tại sao làm thế, anh ta giải thích như sau: “Tôi nghe sa mạc khóc vì nó rất muốn được làm một ngôi vườn xinh tươi”.

Sa mạc mong mỏi được trở thành ngôi vườn, cũng thế tâm hồn con người luôn hướng về điều thiện. Khoảng cách giữa sa mạc và ngôi vườn xinh tươi đó là nước non, điều kiện thời tiết và nhất là công lao của con người. Không có sự chăm sóc của con người, sa mạc vẫn tiếp tục là bãi cát khô cằn. Cõi lòng con ngừơi cũng sẽ mãi mãi là một sa mạc cằn cỗi nếu nó không được vun xới và tưới bằng cố gắng, phấn đấu, hy sinh và tình yêu. Phải tốn biết bao là kiên nhẫn, biết bao chống đỡ, biết bao cương nghị, biết bao mồ hôi…để biến sa mạc của tâm hồn thành một khu vườn tươi tốt… Sa mạc tâm hồn của chúng ta sẽ khóc mãi nếu chúng ta không ra tay cày xới và vun trồng mỗi ngày.

Mỗi ngày hãy vun xới, chăm bón cho vườn cây tâm hồn bằng Lời Chúa, lòng bác ái, lòng quảng đại, tình yêu thương và thông cảm… bạn sẽ không bao giờ thất vọng về mảnh vườn tâm hồn của minh. Và bạn còn cảm thấy yêu đời hơn, vui tươi hơn và cuộc sống này đáng sống hơn. Bởi vì, bạn nhận ra cuộc sống của bạn có ý nghĩa, còn nhiều người cần đến bạn. Thiên Chúa trồng bạn ở đâu hãy nở hoa ở đấy.

Xương Rồng

Bài viết liên quan

Có thể bạn quan tâm
Close
Back to top button