Suy niệmSuy niệm

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần Bát Nhật Phục Sinh Năm A.

Tin Mừng Theo Thánh Ga 20,11-18


Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên thần hỏi bà: “Này bà, sao bà khóc? ” Bà thưa: “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu! ” Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. Đức Giê-su nói với bà: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai? ” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói: “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a! ” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri: “Ráp-bu-ni! ” (nghĩa là “Lạy Thầy”). Đức Giê-su bảo: “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: “Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em”.” Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

Suy Niệm

Trang Tin Mừng hôm nay kể chuyện cô Maria Mácđala, có lẽ quá đau đớn vì Thầy đã chết nên khóc quá nhiều đến nỗi mắt hoen mờ, nên đã không nhận ra Đấng Phục Sinh, thậm chí còn tưởng là người làm vườn. Tuy nhiên, với lời gọi thân thương: “Maria” ngay lập tức cô đã nhận ra Người và thưa “Ráp-bu-ni! ” (nghĩa là “Lạy Thầy”). và việc cô Maria Mácđala được gặp và nhận ra Chúa phục sinh là vấn đề đáng đề cập ngày hôm nay.

Chúa phục sinh là niềm vui trọng đại nhất đối với người công giáo. cùng chung niềm vui đó trong bài Tin Mừng này chúng ta được chiêm ngắm một khuôn mặt khá quen thuộc mà lễ phục sinh năm nào các ngôi thánh đường cũng cất cao bài ca tiếp liên “bà Maria ơi trên đường bà thấy những gì?….”. Bởi bà là người diễm phúc được thấy Chúa phục sinh đầu tiên. Như chúng ta đã biết khi Chúa chịu mang án tử, hễ ai có liên quan đến Người đều lo chạy trốn vì sợ bị liên lụy. Đến các môn đệ, người về quê, kẻ chốn trong nhà đóng kín cửa … nhưng Maria thì không, bà vượt qua mọi sợ hãi chạy đến mồ Chúa từ mờ sáng và bà đã được diễm phúc gặp Chúa Phục sinh. Còn bạn và tôi chúng ta có được gặp Chúa phục sinh không? Câu hỏi sẽ được trả lời khi ta dành thời gian nhìn lại trong sâu thẳm lòng mình, ta có đang đi tìm gặp Chúa hay không? những lo toan cuộc sống; những đam mê quyền lực, danh vọng, thú vui đang là điều ta kiếm tìm thay vì tìm Chúa, rồi bản thân ta có mang trong tim tình yêu đủ lớn để giống như Maria, không sợ đêm tối, không sợ cường quyền, không lụy phiền bản thân mà chỉ một mến Chúa và hằng mong được ở bên Chúa dù cho giờ Chúa đã không còn hiện diên bằng xương bằng thịt nữa, nhưng Chúa luôn trong tim bà, nên chỉ một lời Chúa gọi “Maria” cô đã nhận ra, đáp lời và hăng say chạy đi loan báo Tin mừng. Còn bạn và tôi ta đã thực hiện được những gì? Chúng ta hãy luôn nhớ Chúa vẫn đang giang rộng cánh tay mong chúng ta chạy đến với Người

Lạy Chúa Giêsu! có lẽ không ít người trong chúng con chưa thực sự gặp được Chúa Phục Sinh bởi vì chúng con chưa đủ khao khát, chưa đủ lòng mến dành cho Chúa nên tâm hồn chúng con chưa được đổi mới, . Xin Chúa ban cho chúng con một quả tim mới để hết lòng lo đi tìm và lắng nghe tiếng Chúa để chúng con thật sự sẽ gặp được Chúa trong cuộc sống này . Amen.

Nt. Maria Nguyễn Hoạt SLE

 

Bài viết liên quan

Có thể bạn quan tâm
Close
Back to top button