Tin mừng Lc 20, 27-38
Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: Nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ goá đó, để cho anh mình có kẻ nối giòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào; sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy? vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ”.
Chúa Giêsu trả lời họ rằng: “Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống cho Chúa”.
Suy niệm
Sự sống đời đời; đó là cùng đích mà mỗi người Kitô hữu khao khát. Bởi chúng ta được sinh ra ở đời này là để chuẩn bị cho sự sống mai hậu. Lời Chúa trong những chúa nhật cuối năm phụng vụ mời gọi mỗi người chúng ta gẫm suy về sự sống ấy.
Cụ thể, trong bài đọc I, trích sách Macabê quyển thứ hai, thuật lại câu chuyện của bảy anh em bị bắt và bị giết chết, họ tuyên bố “Thà chết vì tay người đời đang khi dựa vào lời Thiên Chúa hứa mà hi vọng sẽ được Người cho sống lại…” (Mc 2, 14). Như vậy, từ rất lâu rồi, những người tin vào Thiên Chúa như bảy anh em này đã xác tín vào lời hứa về sự sống đời đời. Nhờ thế, họ sẵn sàng đánh đổi mạng sống mình để chiếm hữu Nước Trời. Chính Chúa Giêsu từng quả quyết và mặc khải trong Tin mừng thánh Luca “Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại” (Lc 20, 34). Nhờ những mặc khải này, chúng ta hiểu hơn về sự sống đời sau ở trên thiên đàng. Và, chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng, cảm nếm khi chết đi.
Nhưng làm sao để đạt được sự sống đời đời như lời Chúa hứa? Thưa rằng phải vững tin. Vì đức tin giúp chúng ta kiễn nhẫn và tín thác. Chúa Giêsu từng nói “Nhưng khi con người ngự đến, liệu người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18, 8). Thứ đến, phải hi sinh. Đó là điều kiện Chúa đòi hỏi “Ai giữ mạng sống mình thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống vì Thầy thì sẽ tìm lại được” (Mt 10,39). Sau nữa, Phải sống được tinh thần của các thiên thần “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần” (Lc 20, 34-36). Nghĩa là, chúng ta sống dưới đất nhưng lòng trí phải hướng về trời cao. Không phụ thuộc vào chuyện thế gian. Một điều quan trọng là phải năng tham dự thánh lễ, rước lễ thường xuyên. Bởi khi rước Chúa với sự ý thức và chuẩn bị kĩ lưỡng, chúng ta được thông dự vào sự sống lại với Chúa ngay giây phút hiện tại.
Bước vào tháng mười một, tháng mà Giáo hội dành để tưởng nhớ, cầu nguyện cách đặc biệt cho các linh hồn, những người đã ra đi trước chúng ta, Đây cũng là dịp Giáo hội nhắc nhở mỗi người về quê hương đích thực của mình. Mỗi người chúng ta hãy tận dụng thời gian này trước tiên là cầu nguyện cho các linh hồn, sau nữa là suy gẫm về cuộc sống của mình trong hiện tại và cả mai sau. Nhờ đó, chúng ta sẽ sống tốt lành, với hi vọng sau khi chết sẽ được hưởng sự sống đời đời bên Chúa. Amen.
Nt. Cúc Trắng, SLE