Lời Chúa: Mt 17,22-27
Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu còn đang ở Galilêa, thì Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, họ sẽ giết người, nhưng ngày thứ ba, Người sẽ sống lại”. Các môn đệ rất đỗi buồn phiền. Khi các ngài đến Capharnaum, thì những người thu thế đền thờ đến gặp Phêrô và hỏi rằng: “Thầy các ông không nộp thuế “đền thờ sao?” Ông nói: “Có chớ”.Khi ông về đến nhà, Chúa Giêsu hỏi đón trước rằng: “Simon, con nghĩ sao? Vua chúa trần gian thu thuế hạng người nào? Ðòi con cái mình hay người ngoài?” Ông thưa rằng: “Ðòi người ngoài”. Chúa Giêsu bảo ông rằng: “Vậy thì con cái được miễn. Nhưng để chúng ta không làm cho họ vấp phạm, con hãy ra biển thả câu: con cá nào câu lên trước hết thì bắt lấy, mở miệng nó ra, sẽ thấy một đồng tiền, con hãy lấy tiền đó mà nộp cho họ, trả phần Thầy và phần con”.
Suy niệm
Qua trang Tin mừng hôm nay, Giêsu muốn dạy cho các môn đệ hiểu về con đường cứu độ của Người là phải qua đau khổ mới đến vinh quang. Con đường chấp nhận trọn kiếp người trong xã hội loài người và chu toàn bổn phận của một con người.
Khi Chúa Giêsu nhắc đến việc Ngài phải chịu đau khổ chịu nhục nhã và bị giết chết, thì các môn đệ lúc đó cảm thấy buồn, vì trong họ chỉ nhìn thấy một viễn cảnh vinh quang khi đi theo Chúa. Các môn đệ không hiểu nổi khi Chúa Giêsu tiên báo về cuộc thương khó, nhưng các ông không dám hỏi Người, vì các ông sợ đối diện với sự thật về đau khổ. Làm sao có thể chấp nhận được như thế, chẳng lẽ Thầy bị giết là mọi hoài bão tan thành mây khói sao?
Cũng vậy, ngày hôm nay chúng ta chọn theo Chúa, không ít người trong chúng ta mang trong mình hoài bão đổi đời, được chia sẻ chức vị, được kính trọng, được làm lớn, được ăn học vv… Nếu được cảnh tỉnh thì chúng ta không dám đối diện với sự thật là phải dấn thân hy sinh và tìm vinh quang cho Chúa chứ không phải cho mình. Chính vì thế, mà chúng ta dễ oán trách khi gặp thất bại, dễ nghi ngờ khi gặp thử thách và dễ tháo lui trước những đau thương của cuộc sống.
Chúa Giêsu luôn là tấm gương cho chúng ta noi theo, ngay cả trong việc nộp thuế Chúa cũng nhắc bảo các môn đệ phải làm tốt, chu toàn bổn phận công dân của mình trong đất nước.
Mỗi chúng ta cũng thế, là người con trong Giáo Hội, trong một dòng tu hay là một người dân trong giáo xứ, chúng ta đều phải có trách nhiệm đóng góp xây dựng chỗ mình ở, nơi mình sống, là công dân của đất nước chúng ta cũng sống tốt nghĩa vụ này. Suốt cuộc đời Chúa đã không sống cho mình, nhưng chỉ biết sống cho tha nhân. Dù là con Thiên Chúa đáng được địa vị và vinh quang, nhưng Chúa đã khước từ và hủy mình ra không. Chúa không sống theo sở thích của mình, nhưng hy sinh tất cả vì chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn ý thức rằng muốn vào được nước Chúa thì phải chịu đau khổ mới đạt được vinh quang, vì Chúa đã nêu gương cho chúng con để chúng con không ngại khó, ngại khổ mà trung thành bước theo chân Chúa đến cùng. Xin giúp con canh tân cuộc sống, biết hy sinh quyền lợi bản thân, khước từ những điều con đáng được hưởng để chỉ biết sống cho tha nhân, và luôn làm điều giúp ích cho người khác, sống như Chúa không phải vì giả hình, vì lời khen tiếng chê nhưng vì con muốn sống cho tha nhân, và vì con yêu mến Chúa.
Noi gương và muốn sống trọn vẹn cho Chúa, Thánh Đaminh mà chúng con kính nhớ hôm nay, Ngài cũng sống quên mình, luôn sống trong sự thật và nói sự thật, ngài hy sinh tất cả vì yêu Chúa và mọi người. Chúng con nguyện xin Thánh Nhân giúp chúng con cũng biết sống như Ngài: biết yêu thương và phục vụ hết mình, biết rao truyền danh Chúa bằng chính đời sống dâng hiến của chúng con.
Teresa Thanh Thúy. SLE