Câu chuyện: Xuống Núi
15 Tháng Mười Một
Có hai vị thiền sư vừa xuống núi. Họ đi vào trong một con đường lầy lội. Cơn mưa nặng hạt đã khiến một thiếu nữ xinh đẹp không thể băng qua ngã tư lầy lội được… Lập tức, một trong hai vị thiền sư đến bồng người thiếu nữ trên tay và đưa qua đường. Vị sư khác lấy làm khó chịu, nên không mở miệng nói với bạn mình một lời. Mãi một lúc sau, không còn nhịn được nữa, ông ta mới lên tiếng: “Chúng ta là người tu hành, không được phép gần đàn bà, nhất là những cô gái đẹp. Sao anh lại bồng đàn bà trên tay?”
Vị sư đã bồng người thiếu nữ trên tay mỉm cười đáp: “Tôi đã bỏ cô ta tại chỗ rồi. Còn anh sao cứ mãi mang cô ta tới đây”.
Chúa Giêsu đã nói: “Chính từ lòng người mới xuất phát mọi tội ác…” Sự hoán cải đích thực chính là hoán cải nội tâm. Tất cả những thực hành đạo đức bên ngoài, nếu không đi cùng một ý hướng ngay lành và một tâm hồn sám hối thực sự, chỉ là trò giả hình…
Thực tế, mỗi người chúng ta lắm lúc cũng mang hai bộ mặt: một bộ mặt hiền lành giả nhân giả nghĩa; một bộ mặt thứ hai ganh- ghét, ác độc, xảo quyệt, xua nịnh, tham lam gian dối, và lừa lọc. Nhưng nếu ta sống như thế, trước sau gì cũng bị lộ diện, đáng để người khác chê cười và đề phòng, xa lánh. Như lời Chúa nói: chính sự hoán cải nội tâm mới là hoán cải đích thực. Chúng ta hãy sống như thể sau giờ này chúng ta sẽ đến trước tòa phán xét của Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con mỗi ngày biết sống niềm tin vào Chúa nhiều hơn. Để khi vào tòa phán xét của Chúa con không còn lo lắng sợ sệt vì những việc con đã làm.
Xương Rồng