Suy niệm

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần IV Phục Sinh Năm A.

Tin Mừng Theo Thánh Ga 14, 6-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Tôma rằng: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.” Ông Phi-líp-phê nói: “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” Đức Giê-su trả lời: “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha”? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.

Suy Niệm

Thánh Philipphê trong cuộc đối thoại với Chúa Giêsu đã thay chúng ta hỏi về Thiên Chúa Cha, câu hỏi mà có lẽ mỗi người Kitô hữu đều thắc mắc về Đấng mà mình tôn thờ và hay được Chúa Giêsu nhắc đến trong suốt hành trình rao giảng đến lúc chết trên thập giá. “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Chúa Cha và như thế là đủ cho chúng con”(Ga14,8). Nhận được câu trả lời của Chúa Giêsu, chúng ta chẳng nghe nói gì tiếp theo về ông Philipphê, rằng ông có thoả mãn câu trả lời đó của Chúa hay chưa? Nhưng ông đã chứng minh câu trả lời cho chúng ta thấy ông đã chấp nhận hay không qua chính đời sống phục vụ và nhất là qua sự hy sinh mạng sống của ông vì Đấng mà ông yêu mến, tôn thờ. Song song đó cũng có chuyện kể lại rằng:

Một người đàn ông cầu nguyện tha thiết: “ Lạy Chúa, xin hãy nói với con!”. Lúc ấy, con chim sơn ca bắt đầu hót, nhưng người đàn ông không nghe thấy tiếng véo von ấy. Cho nên ông lại lặp lại: “ Lạy Chúa, xin hãy nói với con!”, vừa lúc ấy, một tiếng sấm vang rền, nhưng người đàn ông không để ý nghe. Đêm buông xuống, người đàn ông nhìn quanh một vòng rồi lại thầm thì: “ Lạy Chúa, xin cho con được thấy Chúa!”. Có một ngôi sao rực sáng trên bầu trời, nhưng ông chẳng hay biết. Người đàn ông bắt đầu gào lên: “ Lạy Chúa, hãy bày tỏ cho con một phép lạ!”. Một đứa trẻ được sinh ra, nhưng người đàn ông chẳng mảy may mừng rỡ. Và rồi, ông bật khóc tức tưởi và nói trong nỗi thất vọng: “ Lạy Chúa, hãy chạm vào con. Xin cho con biết rằng Chúa đang ở đây với con!”. Một con bướm nhẹ nhàng đậu trên vai ông. Người đàn ông dùng tay xua đuổi con bướm, rồi buồn bã bước đi trên con đường của mình, cô đơn với trái tim đong đầy sợ hãi.

Cả hai câu chuyện trên đều có những điểm nhấn chung cũng là Kitô hữu, cũng là người môn đệ của Chúa, cũng đang đi tìm lời giải đáp về Thiên Chúa nhưng chúng ta dễ nhận ra được rằng kết quả lại trái ngược hoàn toàn với nhau. Ông Philipphê thì tin và thể hiện đức tin của mình, còn người đàn ông kia chẳng thể nhận ra những điều Chúa trả lời cho ông để rồi ông buồn bã, cô đơn, sợ hãi trong chính cuộc sống của mình. Mỗi người Kitô hữu chúng ta cũng đang mang hình ảnh của hai ông, có lúc khi gặp thuận lợi, tốt đẹp chúng ta dễ tin, dễ tạ ơn và cảm thấy hạnh phúc vì sự hiện diện của Chúa luôn bên mình. Đôi khi thì lại liên tục hỏi xem Chúa có thật không mà sao con hỏi hoài Chúa không trả lời, cũng không xuất hiện và giúp đỡ con khi con đau khổ, khó khăn. Trong khi Chúa chẳng bỏ rơi ta bao giờ, Chúa vẫn hiện diện ở đó dưới hình Bánh Rượu, Chúa vẫn trả lời ta qua những gì ta thấy trong vũ trụ này, Chúa vẫn giúp đỡ, cùng chia sẻ mọi điều với ta qua những con người cạnh ta nhưng vấn đề là mỗi người chúng ta có chịu chấp nhận tin để nhận ra Thiên Chúa hay không thôi. Mừng kính lễ hai Thánh tông đồ Philipphê và Giacobê, chúng ta cùng nỗi gương hai thánh luôn lắng nghe, nhận ra, tin và sống có Chúa trong đời sống của mình.

Nt. Maria Bùi Thị Như Tuyết. SLE

Bài viết liên quan

Back to top button