Suy niệmSuy niệm

Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật tuần IV Mùa chay- năm A

PHÚC ÂM: Ga 9, 1-41 " Anh ta ra đi và rửa mắt, rồi trở lại thì trông thấy được ".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy, và bảo: “Anh hãy đến hồ Silôe mà rửa” (chữ Silôe có nghĩa là được sai)”. Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.

Những người láng giềng và kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: “Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?” Có kẻ nói: “Đúng hắn”. Lại có người bảo: “Không phải, nhưng là một người giống hắn”. Còn anh ta thì nói: “Chính tôi đây”.

Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt. Anh đáp: “Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt”. Mấy người biệt phái nói: “Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat”. Mấy kẻ khác lại rằng: “Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?” Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: “Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Đó là một Tiên tri”. Họ bảo anh ta: “Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?” Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.

Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: “Anh có tin Con Thiên Chúa không?” Anh thưa: “Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?” Chúa Giêsu đáp: “Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh”. Anh ta liền nói: “Lạy Ngài, tôi tin”, và anh ta sấp mình thờ lạy Người

Suy niệm

Mù là chứng bệnh gây đau khổ thiệt thòi cho người bệnh. Đàng khác, mù cũng là chứng bệnh nan y bất trị, ngày nay khoa học đã tiến bộ vượt bậc, người ta chữa được nhiều bệnh trước kia không thể điều trị, dù vậy, người ta chưa tìm được phương thuốc nào làm cho người mù sáng mắt.

Một việc làm vượt quá tầm tay mà con người sau bao nhiêu năm dài cố gắng tìm tòi, nghiệm cứu, cho đến nay vẫn chưa làm được thì Đức Kitô đã thực hiện một cách dễ dàng mau chóng như một trò chơi của trẻ em. Trang Tin mừng hôm nay thuật lại: “Khi ấy, Chúa Giêsu gặp một người mù bẩm sinh đang ngồi ăn xin, Chúa nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn xoa lên mát người đó, rồi bảo đi tới hồ Si-lô-ê mà rửa. Anh đi ra và rửa, đoạn trở lại thì trông thấy mọi sự rõ ràng”. Đây là một phép lạ hiển nhiên, gây chấn động mạnh mẽ trong dân chúng. Theo lẽ tự nhiên, bùn chỉ có thể làm cho người ta, mờ mắt hay đau mắt, nhưng trường hợp này bùn xoa vào mắt lại làm cho người mù được sáng. Như vậy, không phải do tính chất của bùn mà do quyền năng của Đức Giêsu đã phú bẩm cho nó và dùng nó như chất liệu chữa bệnh phần xác cho người mù.

Vào thời đó, người ta cho rằng mù là do người đó mang nhiều tội lỗi. Nếu là mù bẩm sinh là do tội lỗi của cha mẹ anh ta. Họ có những thái độ khác nhau trước sự kiện anh mù bẩm sinh được Chúa Giê-su chữa lành. Nhiều người cho rằng anh ta mù là vì tội của anh hoặc là của cha mẹ anh. Một số người chưa nhận ra anh, số người khác thì chưa hoàn toàn tin vào lời nói của anh. Còn người Pha-ri-sêu thì miệt thị anh “sinh ra tội lỗi ngập đầu” mà dám ‘dạy khôn’ họ; họ còn lập luận rằng Chúa Giê-su vi phạm luật ngày sa-bát nên mặc định Chúa là kẻ tội lỗi, không thể là “người của Thiên Chúa” được. Ngay cả cha mẹ anh, vì sợ liên luỵ, không dám nói lên sự thật về vị ân nhân đã chữa cho con mình sáng mắt. Còn anh, dù đơn độc, vẫn mạnh mẽ tuyên xưng niềm xác tín: “Chính tôi đây, ông ấy thoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi nhìn thấy”. Anh mù đi từ chỗ sống trong tối tăm đến nhận được ơn sáng mắt, anh đi từ chỗ không biết Chúa đến chỗ coi Ngài là vị ngôn sứ và cuối cùng anh gặp được Chúa và tuyên xứng niềm tin: “Tôi tin.”

Ngày nay, giữa một thế giới đầy biến động và trào lưu tục hoá dâng trào thì việc lãng quên Thiên Chúa là chuyện đương nhiên, con người tự cho mình là quyền năng và mãi đi tìm điều tốt đẹp và mong cuộc sống của mình mãi giàu sang, hạnh phúc, trường sinh… nhưng điều đó không có ở một thế giới đầy vật chất này. Nó chỉ có nơi chính Thiên Chúa mà thôi. Bởi vì chỉ có Chúa và trong Chúa con người mới được hạnh phúc sung mãn.
Theo gương anh mù, chúng ta cũng hay xin Chúa chữa lành cho ta đôi mắt linh hồn để ta thấy được những tội lỗi, những đam mê, sai phạm của ta trong thời gian qua và quyết tâm sửa lỗi bằng niềm tin quả quyết rằng” Tôi Tin”.

Tôi tin, Chúa đã thương tôi, cứu chuộc tôi. Tôi tin Chúa đã sờ vào đôi mắt tâm hồn tôi. Và tôi tin Chúa là lẽ sống đích thực, và là Đấng toàn năng trong cuộc đời tôi. Tôi quyết tâm trở về.

Lạy Chúa, xin mở đôi mắt tâm hồn con để con nhận ra Chúa, nhất là nhận ra Chúa giữa cuộc đời vạn biến này. Xin cho con nhận ra trong cuộc đời, con được nhiều ơn lành Chúa ban cho trong từng biến cố, từng lứa tuổi và từng giây phút. Vì thế xin cho con biết mở miệng chúc tụng ca khen và tán dương Chúa đến muôn đời, mở mắt để chiêm ngắm vẻ đẹp kỳ công của Chúa trên cuộc đời con. Amen.

Nt. Maria Mỹ Nương. SLE

Bài viết liên quan

Back to top button