Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt”. Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển”.
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: “Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa”.
Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.
Người xúc động và hỏi: “Đã an táng Ladarô ở đâu?” Họ thưa: “Thưa Thầy, xin đến mà xem”. Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái liền nói: “Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!” Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: “Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người này khỏi chết ư?” Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: “Hãy đẩy tảng đá ra”. Martha là chị người chết, thưa: “Thưa Thầy, đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày”. Chúa Giêsu lại nói: “Ta đã chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: “Lạy Cha, Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con”. Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: “Ladarô! Hãy ra đây!” Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: “Hãy cởi ra cho anh ấy đi”.
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người.
Suy Niệm
Tai họa luôn là một một nỗi ám ảnh đối với mọi người. Khi tai họa tự nhiên đổ ập xuống trên một đất nước, một thị trấn hay một gia đình hoặc một người nào đó, chúng ta cảm thấy bàng hoàng. Trong phút chốc, mọi sự có thể tan thành tro bụi, một trận động đất vừa xảy ra ở Thổ-nhĩ-kỳ chôn vùi mấy ngàn sinh mạng. Sau đó mọc lên nhiều ngôi mộ tang thương làm rung động cả thế giới.
Hôm nay, trang Tin Mừng cũng nói về nỗi đau của hai chị em cô Matta và Maria là những người bạn thân tín của Chúa Giê-su. Họ phải đón nhận cái chết đầy bất ngờ của em trai mình. Và thêm một ngôi mộ bằng đá được mọc lên. Lẽ thường tình người ta nghĩ rằng: Ngôi mộ là nơi không chỉ chôn vùi sự sống. Nó chôn vùi cả niềm tin, và niềm hy vọng của người còn lại. Nhưng với niềm tin của người môn đệ Chúa, hai chị em Matta và Maria xác tín em mình sẽ sống lại, sẽ bước ra khỏi ngôi mồ lạnh lẽo và được đoàn tụ cùng mọi người trên Thiên quốc. Với niềm tin như thế, Chúa Giê-su đã mở cửa mộ và truyền cho người chết chỗi dậy bước ra. Việc Chúa Giêsu mở cửa mộ cho Lagiarô, là Chúa muốn mở ra những chân trời mới cho sự sống con người.
Khi mở cửa mộ của cái chết, thì sự chết nhường chỗ cho cánh cửa sự sống.
Khi mở cửa mộ, Chúa Giê-su cũng mở luôn cánh cửa niềm tin của loài người. Trước đó, niềm tin của Mátta chỉ là một niềm tin chung chung của đa số người Do thái thời ấy. Và khi Chúa đến, Matta vẫn tuyên xưng niềm tin của mình về sự sống lại vào thời sau hết. Nhưng Chúa muốn mọi người hiểu rõ về sứ mạng cứu độ của Ngài, Ngài đã cho Lazarô sống lại, niềm tin của cô trở nên cụ thể, sống động và vững vàng hơn. Trước đó, nhiều người Do thái chưa tin vào Chúa Giêsu. Nhưng sau khi được chứng kiến Lagiarô từ cõi chết sống lại, họ đã tin nhận Đức Ki-tô chính là người mang lại sự sống vĩnh cửu cho loài người.
Phép lạ chỉ có thể được tỏ hiện khi nơi đó có niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa
Hành trình đức tin của chị em Mác-ta vào Đức Ki-tô Phục Sinh cho thấy sự phục Sinh không phải là cái gì bên kia cái chết, nhưng đang có mặt ngay tại đây, hôm nay và mọi ngày, nơi mỗi tâm hồn đón nhận và tin kính Ngài như chị em cô Mác-ta. Đúng thế, mỗi ngày Chúa không ngừng chất vấn mỗi người chúng ta như đã chất vấn Mát-ta: “Con có tin điều đó không?”
Qua trang Tin Mừng, Niềm tin vào Đức Ki-tô Phục Sinh có là động lực thúc đẩy chúng ta dấn bước theo Chúa triệt để hơn không?
Xét mình trong mùa chay, tôi đã xây bao nhiêu nấm mồ và chôn bao nhiêu người bằng sự ganh ty, ghen ghét, tranh đua, loại trừ, nói xấu hoặc tôi tự gian hãm cuộc sống mình trong nấm mồ bằng những đam mê, gian tham, ích kỷ, bất công. Đã giam bao lâu rồi, tôi có muốn thoát ra không? tôi có tin tưởng Chúa Giê-su sẽ cứu thoát tôi không? .vv…
Lạy Chúa, mùa Chay là mùa của đau đớn vì tội đã phạm, là mùa của sám hối vì biết bao lỗi lầm con còn đeo mang. Nhiều khi con cảm thấy hụt hẫng, tối tăm, chới với trong niềm tin, nhất là khi đối diện với cái chết của những người thân, những người chung quanh, hôm qua còn sống, hôm nay đã khuất. Xin Chúa Giê-su giúp con can đảm trung thành sống theo những gì Mùa Chay đòi hỏi, để cũng được phục sinh với Chúa, Xin giúp con thoát khỏi nấm mồ của sự tăm tối trong con người con và giúp con biết mở cửa tâm hồn để ánh sáng Phục Sinh của Chúa chiếu vào, để con thoát khỏi cơn mê muộn trần thế. Xin tạ ơn Chúa đến muôn đời. Amen.
Nt. Maria Mỹ Nương. SLE